出自刘桢的《赠从弟》
亭亭山上松,瑟瑟谷中风。风声一何盛,松枝一何劲。冰霜正惨凄,终岁常端正。岂不罹凝寒,松柏有本性。
tíng tíng shān shàng sōng ,sè sè gǔ zhōng fēng 。fēng shēng yī hé shèng ,sōng zhī yī hé jìn 。bīng shuāng zhèng cǎn qī ,zhōng suì cháng duān zhèng 。qǐ bú lí níng hán ,sōng bǎi yǒu běn xìng 。