朝代:唐朝
作者:白居易
原文:
【过昭君村】[1]
村在归州东北四十里。
灵珠产无种,彩云出无根。
亦如彼姝子,生此遐陋村。
至丽物难掩,遽选入君门。
独美众所嫉,终弃于塞垣。
唯此希代色,岂无一顾恩?
事排势须去,不得由至尊。
白黑既可变,丹青何足论?
竟埋岱北骨,不返巴东魂。
惨澹晚云水,依稀旧乡园。
妍姿化已久,但有村名存。
村中有遗老,指点为我言。
不取往者戒,恐贻来者冤。[2]
至今村女面,烧灼成瘢痕。[3]
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
【guò zhāo jun1 cūn 】[1]
cūn zài guī zhōu dōng běi sì shí lǐ 。
líng zhū chǎn wú zhǒng ,cǎi yún chū wú gēn 。
yì rú bǐ shū zǐ ,shēng cǐ xiá lòu cūn 。
zhì lì wù nán yǎn ,jù xuǎn rù jun1 mén 。
dú měi zhòng suǒ jí ,zhōng qì yú sāi yuán 。
wéi cǐ xī dài sè ,qǐ wú yī gù ēn ?
shì pái shì xū qù ,bú dé yóu zhì zūn 。
bái hēi jì kě biàn ,dān qīng hé zú lùn ?
jìng mái dài běi gǔ ,bú fǎn bā dōng hún 。
cǎn dàn wǎn yún shuǐ ,yī xī jiù xiāng yuán 。
yán zī huà yǐ jiǔ ,dàn yǒu cūn míng cún 。
cūn zhōng yǒu yí lǎo ,zhǐ diǎn wéi wǒ yán 。
bú qǔ wǎng zhě jiè ,kǒng yí lái zhě yuān 。[2]
zhì jīn cūn nǚ miàn ,shāo zhuó chéng bān hén 。[3]