朝代:唐代
作者:李白
原文:
李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。
翻译
懒得摇动白羽扇来祛暑,裸着身子呆在青翠的树林中。
脱下头巾挂在石壁上,任由松树间的凉风吹过头顶。
注释
①裸袒(tǎn):指诗人在青林里脱去头巾,不拘礼法的形态。青林:指山中树木苍翠、遮天蔽日。
②脱巾:摘下帽子。
③露顶:露出头顶。松风:松树间吹过的凉风。
“懒摇白羽扇,裸袒青林中。”因为是夏天,所以有“白羽扇”;因为是山中,所以有扇而懒得摇。因为山林中过往的人烟稀少,诗人敢于脱去头巾,表现出悠然自得,不拘礼法的形象。句中通 过“懒”、“裸”,突出了诗人在山中夏日乘凉的悠闹情趣描绘了一幅生动的夏日消闲图画。
“脱巾挂石壁,露顶洒松风。”诗人解下头巾,挂在山中的石壁上,多么凉爽宜人。袒胸露顶,栖身林下,大有解除尘累,反归自然的情趣。通过“脱”、“露”,来表达诗人无拘无束,向往自然的心情。“任”体现了诗人豪放不羁,任凭山风从头上吹过,表现出一种豁达、爽快的感觉。
全诗写出了作者在山林无拘无束,旷达潇洒,不为礼法所拘的形象,有魏晋风度。 诗人忘情沉醉于“夏日山中”,悠悠然一种自乐自足的逍遥,特别是对个人情感的放纵与宣泄,可以说达到了极点。在《夏日山中》羽扇可以不摇,衣履可以不穿。“裸体青林中”,“露顶洒松风”更体现出诗人悠然自得,亲近自然的心情诗通过对诗人自身状态的描写,来突出夏天的炎热。同时借夏天炎热的环境,表达诗人无拘无束,在山林间豪放自如的状态。诗中在夏天炎热的环境下,对诗人状态的描写生动,别有一番悠然自得的闲趣。
xià rì shān zhōng
夏日山中
lǎn yáo bái yǔ shàn, luǒ tǎn qīng lín zhōng.
懒摇白羽扇,裸袒青林中。
tuō jīn guà shí bì, lù dǐng sǎ sōng fēng.
脱巾挂石壁,露顶洒松风。
lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。
fān yì
lǎn dé yáo dòng bái yǔ shàn lái qū shǔ ,luǒ zhe shēn zǐ dāi zài qīng cuì de shù lín zhōng 。
tuō xià tóu jīn guà zài shí bì shàng ,rèn yóu sōng shù jiān de liáng fēng chuī guò tóu dǐng 。
zhù shì
①luǒ tǎn (tǎn):zhǐ shī rén zài qīng lín lǐ tuō qù tóu jīn ,bú jū lǐ fǎ de xíng tài 。qīng lín :zhǐ shān zhōng shù mù cāng cuì 、zhē tiān bì rì 。
②tuō jīn :zhāi xià mào zǐ 。
③lù dǐng :lù chū tóu dǐng 。sōng fēng :sōng shù jiān chuī guò de liáng fēng 。
“lǎn yáo bái yǔ shàn ,luǒ tǎn qīng lín zhōng 。”yīn wéi shì xià tiān ,suǒ yǐ yǒu “bái yǔ shàn ”;yīn wéi shì shān zhōng ,suǒ yǐ yǒu shàn ér lǎn dé yáo 。yīn wéi shān lín zhōng guò wǎng de rén yān xī shǎo ,shī rén gǎn yú tuō qù tóu jīn ,biǎo xiàn chū yōu rán zì dé ,bú jū lǐ fǎ de xíng xiàng 。jù zhōng tōng guò “lǎn ”、“luǒ ”,tū chū le shī rén zài shān zhōng xià rì chéng liáng de yōu nào qíng qù miáo huì le yī fú shēng dòng de xià rì xiāo xián tú huà 。
“tuō jīn guà shí bì ,lù dǐng sǎ sōng fēng 。”shī rén jiě xià tóu jīn ,guà zài shān zhōng de shí bì shàng ,duō me liáng shuǎng yí rén 。tǎn xiōng lù dǐng ,qī shēn lín xià ,dà yǒu jiě chú chén lèi ,fǎn guī zì rán de qíng qù 。tōng guò “tuō ”、“lù ”,lái biǎo dá shī rén wú jū wú shù ,xiàng wǎng zì rán de xīn qíng 。“rèn ”tǐ xiàn le shī rén háo fàng bú jī ,rèn píng shān fēng cóng tóu shàng chuī guò ,biǎo xiàn chū yī zhǒng huō dá 、shuǎng kuài de gǎn jiào 。
quán shī xiě chū le zuò zhě zài shān lín wú jū wú shù ,kuàng dá xiāo sǎ ,bú wéi lǐ fǎ suǒ jū de xíng xiàng ,yǒu wèi jìn fēng dù 。 shī rén wàng qíng chén zuì yú “xià rì shān zhōng ”,yōu yōu rán yī zhǒng zì lè zì zú de xiāo yáo ,tè bié shì duì gè rén qíng gǎn de fàng zòng yǔ xuān xiè ,kě yǐ shuō dá dào le jí diǎn 。zài 《xià rì shān zhōng 》yǔ shàn kě yǐ bú yáo ,yī lǚ kě yǐ bú chuān 。“luǒ tǐ qīng lín zhōng ”,“lù dǐng sǎ sōng fēng ”gèng tǐ xiàn chū shī rén yōu rán zì dé ,qīn jìn zì rán de xīn qíng shī tōng guò duì shī rén zì shēn zhuàng tài de miáo xiě ,lái tū chū xià tiān de yán rè 。tóng shí jiè xià tiān yán rè de huán jìng ,biǎo dá shī rén wú jū wú shù ,zài shān lín jiān háo fàng zì rú de zhuàng tài 。shī zhōng zài xià tiān yán rè de huán jìng xià ,duì shī rén zhuàng tài de miáo xiě shēng dòng ,bié yǒu yī fān yōu rán zì dé de xián qù 。
xià rì shān zhōng
xià rì shān zhōng
lǎn yáo bái yǔ shàn, luǒ tǎn qīng lín zhōng.
lǎn yáo bái yǔ shàn ,luǒ tǎn qīng lín zhōng 。
tuō jīn guà shí bì, lù dǐng sǎ sōng fēng.
tuō jīn guà shí bì ,lù dǐng sǎ sōng fēng 。