朝代:唐代
作者:贾岛
原文:
贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。
翻译
这两句诗我琢磨三年才写出,一读起来禁不住两行热泪流出来。
了解我思想情感的好朋友如果不欣赏这两句诗,我只好回到以前住过的故乡(山中),在瑟瑟秋风中安稳地睡了。
注释
1.吟:读,诵。
2.知音:指了解自己思想情感的好朋友。
3.赏:欣赏。
4.得:此处指想出来。
tí shī hòu
题诗后
liǎng jù sān nián dé, yī yín shuāng lèi liú.
两句三年得,一吟双泪流。
zhī yīn rú bù shǎng, guī wò gù shān qiū.
知音如不赏,归卧故山秋。
jiǎ dǎo (779~843nián ),zì làng (láng )xiān ,táng dài shī rén 。hàn zú ,táng cháo hé běi dào yōu zhōu fàn yáng xiàn (jīn hé běi shěng zhuō zhōu shì )rén 。zǎo nián chū jiā wéi sēng ,hào wú běn 。zì hào “jié shí shān rén ”。jù shuō zài luò yáng de shí hòu hòu yīn dāng shí yǒu mìng lìng jìn zhǐ hé shàng wǔ hòu wài chū ,jiǎ dǎo zuò shī fā láo sāo ,bèi hán yù fā xiàn qí cái huá 。hòu shòu jiāo yú hán yù ,bìng hái sú cān jiā kē jǔ ,dàn lèi jǔ bú zhōng dì 。táng wén zōng de shí hòu bèi pái jǐ ,biǎn zuò zhǎng jiāng zhǔ bù 。táng wǔ zōng huì chāng nián chū yóu pǔ zhōu sī cāng cān jun1 gǎi rèn sī hù ,wèi rèn bìng shì 。
fān yì
zhè liǎng jù shī wǒ zhuó mó sān nián cái xiě chū ,yī dú qǐ lái jìn bú zhù liǎng háng rè lèi liú chū lái 。
le jiě wǒ sī xiǎng qíng gǎn de hǎo péng yǒu rú guǒ bú xīn shǎng zhè liǎng jù shī ,wǒ zhī hǎo huí dào yǐ qián zhù guò de gù xiāng (shān zhōng ),zài sè sè qiū fēng zhōng ān wěn dì shuì le 。
zhù shì
1.yín :dú ,sòng 。
2.zhī yīn :zhǐ le jiě zì jǐ sī xiǎng qíng gǎn de hǎo péng yǒu 。
3.shǎng :xīn shǎng 。
4.dé :cǐ chù zhǐ xiǎng chū lái 。
tí shī hòu
tí shī hòu
liǎng jù sān nián dé, yī yín shuāng lèi liú.
liǎng jù sān nián dé ,yī yín shuāng lèi liú 。
zhī yīn rú bù shǎng, guī wò gù shān qiū.
zhī yīn rú bú shǎng ,guī wò gù shān qiū 。