今日云景好,水绿秋山明。
携壶酌流霞,搴菊泛寒荣。
地远松石古,风扬弦管清。
窥觞照欢颜,独笑还自倾。
落帽醉山月,空歌怀友生。
九日翻译
今天云彩飘飘,景色迥然,流水更绿,青山更明亮。
我手携一壶流霞酒,采撷一朵黄菊花,欣赏这菊花凌霜不凋的品行。
这里山石偏僻,松树古远,快乐的管弦乐随风飘洒。
酒杯当明镜照耀我欢乐容颜,独自一个人喝酒,自得其乐。
望着山月独自起舞高歌,任帽儿被舞风吹落,哥们,你们在那里?你们还好吗?
九日简析
落帽醉山月,空歌怀友生此诗是李白九月九日在庐山登高饮酒时所作。一二句写秋高气爽,三四句写饮菊花酒,五六句写庐山登高时的所见所闻,末四句写诗人的饮酒雅兴,流露出寂寞之感。诗中反映了重阳登高饮菊花酒的风俗,也表现了诗人虽在政治上遭挫折多年,却怡情自然的旷达襟怀。诗中的“落帽”,涉及重阳登高的一个典故。据《晋书·孟嘉传》记载,孟嘉是东晋权臣桓温部下的参军。九月九日桓温游龙山(今安徽当涂东南),他属下的官吏都参加游宴,并且都穿上整齐的军装。不料一阵风来,竟将孟嘉的帽子吹落,孟嘉自己并不觉察。桓温便叫孙盛写了一段文章嘲笑他。孟嘉看到文章后,也写了一段文章回答,而且写得非常优美,在座的人无不赞叹。从此,“孟嘉落帽”变成一个著名典故,喻文人不拘小节,风度潇洒,纵情诗文娱乐的神态。李白在诗中引用这一典故和风流韵事,是欲说明即使他在政治上很不得志,屡遭挫折,也还是保持着怡情自然“醉山月”的旷达胸怀。
jiǔ rì
九日
jīn rì yún jǐng hǎo, shuǐ lǜ qiū shān míng.
今日云景好,水绿秋山明。
xié hú zhuó liú xiá, qiān jú fàn hán róng.
携壶酌流霞,搴菊泛寒荣。
dì yuǎn sōng shí gǔ, fēng yáng xián guǎn qīng.
地远松石古,风扬弦管清。
kuī shāng zhào huān yán, dú xiào hái zì qīng.
窥觞照欢颜,独笑还自倾。
luò mào zuì shān yuè, kōng gē huái yǒu shēng.
落帽醉山月,空歌怀友生。
jīn rì yún jǐng hǎo ,shuǐ lǜ qiū shān míng 。
xié hú zhuó liú xiá ,qiān jú fàn hán róng 。
dì yuǎn sōng shí gǔ ,fēng yáng xián guǎn qīng 。
kuī shāng zhào huān yán ,dú xiào hái zì qīng 。
luò mào zuì shān yuè ,kōng gē huái yǒu shēng 。
lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。
jiǔ rì fān yì
jīn tiān yún cǎi piāo piāo ,jǐng sè jiǒng rán ,liú shuǐ gèng lǜ ,qīng shān gèng míng liàng 。
wǒ shǒu xié yī hú liú xiá jiǔ ,cǎi xié yī duǒ huáng jú huā ,xīn shǎng zhè jú huā líng shuāng bú diāo de pǐn háng 。
zhè lǐ shān shí piān pì ,sōng shù gǔ yuǎn ,kuài lè de guǎn xián lè suí fēng piāo sǎ 。
jiǔ bēi dāng míng jìng zhào yào wǒ huān lè róng yán ,dú zì yī gè rén hē jiǔ ,zì dé qí lè 。
wàng zhe shān yuè dú zì qǐ wǔ gāo gē ,rèn mào ér bèi wǔ fēng chuī luò ,gē men ,nǐ men zài nà lǐ ?nǐ men hái hǎo ma ?
jiǔ rì jiǎn xī
luò mào zuì shān yuè ,kōng gē huái yǒu shēng cǐ shī shì lǐ bái jiǔ yuè jiǔ rì zài lú shān dēng gāo yǐn jiǔ shí suǒ zuò 。yī èr jù xiě qiū gāo qì shuǎng ,sān sì jù xiě yǐn jú huā jiǔ ,wǔ liù jù xiě lú shān dēng gāo shí de suǒ jiàn suǒ wén ,mò sì jù xiě shī rén de yǐn jiǔ yǎ xìng ,liú lù chū jì mò zhī gǎn 。shī zhōng fǎn yìng le zhòng yáng dēng gāo yǐn jú huā jiǔ de fēng sú ,yě biǎo xiàn le shī rén suī zài zhèng zhì shàng zāo cuò shé duō nián ,què yí qíng zì rán de kuàng dá jīn huái 。shī zhōng de “luò mào ”,shè jí zhòng yáng dēng gāo de yī gè diǎn gù 。jù 《jìn shū ·mèng jiā chuán 》jì zǎi ,mèng jiā shì dōng jìn quán chén huán wēn bù xià de cān jun1 。jiǔ yuè jiǔ rì huán wēn yóu lóng shān (jīn ān huī dāng tú dōng nán ),tā shǔ xià de guān lì dōu cān jiā yóu yàn ,bìng qiě dōu chuān shàng zhěng qí de jun1 zhuāng 。bú liào yī zhèn fēng lái ,jìng jiāng mèng jiā de mào zǐ chuī luò ,mèng jiā zì jǐ bìng bú jiào chá 。huán wēn biàn jiào sūn shèng xiě le yī duàn wén zhāng cháo xiào tā 。mèng jiā kàn dào wén zhāng hòu ,yě xiě le yī duàn wén zhāng huí dá ,ér qiě xiě dé fēi cháng yōu měi ,zài zuò de rén wú bú zàn tàn 。cóng cǐ ,“mèng jiā luò mào ”biàn chéng yī gè zhe míng diǎn gù ,yù wén rén bú jū xiǎo jiē ,fēng dù xiāo sǎ ,zòng qíng shī wén yú lè de shén tài 。lǐ bái zài shī zhōng yǐn yòng zhè yī diǎn gù hé fēng liú yùn shì ,shì yù shuō míng jí shǐ tā zài zhèng zhì shàng hěn bú dé zhì ,lǚ zāo cuò shé ,yě hái shì bǎo chí zhe yí qíng zì rán “zuì shān yuè ”de kuàng dá xiōng huái 。
jiǔ rì
jiǔ rì
jīn rì yún jǐng hǎo, shuǐ lǜ qiū shān míng.
jīn rì yún jǐng hǎo ,shuǐ lǜ qiū shān míng 。
xié hú zhuó liú xiá, qiān jú fàn hán róng.
xié hú zhuó liú xiá ,qiān jú fàn hán róng 。
dì yuǎn sōng shí gǔ, fēng yáng xián guǎn qīng.
dì yuǎn sōng shí gǔ ,fēng yáng xián guǎn qīng 。
kuī shāng zhào huān yán, dú xiào hái zì qīng.
kuī shāng zhào huān yán ,dú xiào hái zì qīng 。
luò mào zuì shān yuè, kōng gē huái yǒu shēng.
luò mào zuì shān yuè ,kōng gē huái yǒu shēng 。