朝代:唐代
作者:孟浩然
原文:
孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
诗的颈联和尾联,酒伴来相命,开樽共解酲。当杯已入手,歌妓莫停声。
作者与友人就着美景良辰,来此畅饮,并希望歌女的歌声莫停,不露痕迹地表达了惜春的心情。
林花扫更落,径草踏还生。
林花已经开到极至,花至荼靡花事了,灿烂之后就是伤逝的开始了,显然林花已经开始凋零了,代表春天也即将逝去,但在作者心里的惋惜是不明显的,而是对更加灿烂的生命寄予希望,这一点从径草的”踏”而”还生”可以看出来。
chūn zhōng xǐ wáng jiǔ xiāng xún wǎn chūn
春中喜王九相寻/晚春
èr yuè hú shuǐ qīng, jiā jiā chūn niǎo míng.
二月湖水清,家家春鸟鸣。
lín huā sǎo gèng luò, jìng cǎo tà hái shēng.
林花扫更落,径草踏还生。
jiǔ bàn lái xiāng mìng, kāi zūn gòng jiě chéng.
酒伴来相命,开尊共解酲。
dāng bēi yǐ rù shǒu, gē jì mò tíng shēng.
当杯已入手,歌妓莫停声。
mèng hào rán (689-740),nán ,hàn zú ,táng dài shī rén 。běn míng bú xiáng (yī shuō míng hào ),zì hào rán ,xiāng zhōu xiāng yáng (jīn hú běi xiāng yáng )rén ,shì chēng “mèng xiāng yáng ”。hào rán ,shǎo hǎo jiē yì ,xǐ jì rén huàn nán ,gōng yú shī 。nián sì shí yóu jīng shī ,táng xuán zōng zhào yǒng qí shī ,zhì “bú cái míng zhǔ qì ”zhī yǔ ,xuán zōng wèi :“qīng zì bú qiú shì ,zhèn wèi cháng qì qīng ,nài hé wū wǒ ?”yīn fàng hái wèi shì ,hòu yǐn jū lù mén shān ,zhe shī èr bǎi yú shǒu 。mèng hào rán yǔ lìng yī wèi shān shuǐ tián yuán shī rén wáng wéi hé chēng wéi “wáng mèng ”。
shī de jǐng lián hé wěi lián ,jiǔ bàn lái xiàng mìng ,kāi zūn gòng jiě chéng 。dāng bēi yǐ rù shǒu ,gē jì mò tíng shēng 。
zuò zhě yǔ yǒu rén jiù zhe měi jǐng liáng chén ,lái cǐ chàng yǐn ,bìng xī wàng gē nǚ de gē shēng mò tíng ,bú lù hén jì dì biǎo dá le xī chūn de xīn qíng 。
lín huā sǎo gèng luò ,jìng cǎo tà hái shēng 。
lín huā yǐ jīng kāi dào jí zhì ,huā zhì tú mí huā shì le ,càn làn zhī hòu jiù shì shāng shì de kāi shǐ le ,xiǎn rán lín huā yǐ jīng kāi shǐ diāo líng le ,dài biǎo chūn tiān yě jí jiāng shì qù ,dàn zài zuò zhě xīn lǐ de wǎn xī shì bú míng xiǎn de ,ér shì duì gèng jiā càn làn de shēng mìng jì yǔ xī wàng ,zhè yī diǎn cóng jìng cǎo de ”tà ”ér ”hái shēng ”kě yǐ kàn chū lái 。
chūn zhōng xǐ wáng jiǔ xiāng xún wǎn chūn
chūn zhōng xǐ wáng jiǔ xiàng xún /wǎn chūn
èr yuè hú shuǐ qīng, jiā jiā chūn niǎo míng.
èr yuè hú shuǐ qīng ,jiā jiā chūn niǎo míng 。
lín huā sǎo gèng luò, jìng cǎo tà hái shēng.
lín huā sǎo gèng luò ,jìng cǎo tà hái shēng 。
jiǔ bàn lái xiāng mìng, kāi zūn gòng jiě chéng.
jiǔ bàn lái xiàng mìng ,kāi zūn gòng jiě chéng 。
dāng bēi yǐ rù shǒu, gē jì mò tíng shēng.
dāng bēi yǐ rù shǒu ,gē jì mò tíng shēng 。