59诗词查询网

《绝句·书当快意读易尽》绝句·书当快意读易尽陈师道原文、翻译、赏析和诗意

朝代:宋代

作者:陈师道

原文:

《绝句》 陈师道

书当快意读易尽,客有可人期不来。
世事相违每如此,好怀百岁几回开?
分类: 感叹人生哲理

作者简介(陈师道)

陈师道头像

陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。

绝句·书当快意读易尽翻译及注释

翻译
读到一本好书,心中十分高兴,可惜没多久就读完了;与知心朋友亲切交谈,心中十分高兴,可惜朋友不能常常到来。
世界上的事往往是这样美中不足与意愿相乖,人生百年,有多少次能够欢笑开怀?

注释
① 快意:称心满意。
② 可人:合心意的人,品行可取的人。
③好怀:好兴致。

绝句·书当快意读易尽赏析

  这首诗讲的是这样一种生活感受:合口味的好书,读起来饶有兴味,颇感惬意,但往往很快就读完了,掩卷之际,令人怅然。对脾气的朋友,谈起话来很投机,非常盼望这样的知心朋友多多前来与之交谈,但偏偏不见踪影,久盼之后,令人失望。世界上的事情每每是这样,希望和现实总是发生矛盾,不如意者十居八九,一个人一生中是很难遇到几次真正轻松偷快、开怀大笑的好时光。

  陈师道作于同年的另一首诗《寄黄充》说:“俗子推不去,可人费招呼。世事每如此,我生亦何娱?”两首诗所表达的感受是相同的。作者之所以会有这种感受,和当时作者的生活经历有密切关系。1099年(宋哲宗元符二年),诗人困居徐州,生计维艰,尽管“人不堪其贫”,作者却不以为意,依然“左右图书,日以讨论为务,盖其志专欲以文学名后世也”(魏衍《彭城陈先生集记》)。诗人以苦吟著称。只有读过万卷书的人,才能如此精炼准确地捕捉到读书人读快书、又意恐读完的共同心理状态,“书当快意读易尽”是作者读书亲身体验的概括,也是他孤独寂寞、唯有书伴的惆怅心情的流露。当时诗人的知心朋友尽在远方,黄庭坚被逐斥戎州(今四川宜宾),苏轼被贬谪海外,音信难通;魏衍自徐州移沛州,张耒任职宣州,皆无从相见。而诗人一口气将一本好书读完之后,十分盼望能同这些朋友一起交流读书所得、讨论作诗的甘苦。他思友心切,整日恍惚若有所失,因此发出了“客有可人期不来”的慨叹。怅然、失望之余,诗人又转以旷达,试图自我安慰:世界上的事情每每和主观愿望相违背,人生本来就难得有舒畅愉快之时,何必自寻烦恼呢?钱钟书《宋诗选注》说:“只要陈师道不是一味把成语古句东拆西补或者过分把字句简缩的时侯,他可以写出极朴挚的诗来。”这首从作者自己的亲身生活经历和感受中概括提炼出来的诗,正好用“朴挚”来说明其风格特点。

  宋人爱用诗来说理。诗人多以冷静的态度来体察客观事物,善于把带哲理性的认识写入诗中,显得精深,富有理趣。这首诗同苏轼《题西林壁》、朱熹《观书有感》等脍炙人口的理趣诗的上品相比,虽略逊一筹,但仍是一首好诗。诗中所讲的道理来自于作者对生活的亲身感受,所以读来并无枯涩之感。吴曾认为,这是陈师道的“得意诗也”(《能改斋漫录》),评价是中肯的。

《绝句》陈师道 拼音读音参考

jué jù
绝句

shū dāng kuài yì dú yì jǐn, kè yǒu kě rén qī bù lái.
书当快意读易尽,客有可人期不来。
shì shì xiāng wéi měi rú cǐ, hǎo huái bǎi suì jǐ huí kāi?
世事相违每如此,好怀百岁几回开?

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《jué jù 》 chén shī dào

shū dāng kuài yì dú yì jìn ,kè yǒu kě rén qī bú lái 。
shì shì xiàng wéi měi rú cǐ ,hǎo huái bǎi suì jǐ huí kāi ?

zuò zhě jiǎn jiè (chén shī dào )

chén shī dào tóu xiàng

chén shī dào (1053~1102)běi sòng guān yuán 、shī rén 。zì lǚ cháng ,yī zì wú jǐ ,hào hòu shān jū shì ,hàn zú ,péng chéng (jīn jiāng sū xú zhōu )rén 。yuán yòu chū sū shì děng jiàn qí wén háng ,qǐ wéi xú zhōu jiāo shòu ,lì shì tài xué bó shì 、yǐng zhōu jiāo shòu 、mì shū shěng zhèng zì 。yī shēng ān pín lè dào ,bì mén kǔ yín ,yǒu “bì mén mì jù chén wú jǐ ”zhī chēng 。chén shī dào wéi sū mén liù jun1 zǐ zhī yī ,jiāng xī shī pài zhòng yào zuò jiā 。yì néng cí ,qí cí fēng gé yǔ shī xiàng jìn ,yǐ niù qiào jīng jǐng jiàn zhǎng 。dàn qí shī 、cí cún zài zhe nèi róng xiá zhǎi 、cí yì jiān sè zhī bìng 。zhe yǒu 《hòu shān xiān shēng jí 》,cí yǒu 《hòu shān cí 》。

jué jù ·shū dāng kuài yì dú yì jìn fān yì jí zhù shì

fān yì
dú dào yī běn hǎo shū ,xīn zhōng shí fèn gāo xìng ,kě xī méi duō jiǔ jiù dú wán le ;yǔ zhī xīn péng yǒu qīn qiē jiāo tán ,xīn zhōng shí fèn gāo xìng ,kě xī péng yǒu bú néng cháng cháng dào lái 。
shì jiè shàng de shì wǎng wǎng shì zhè yàng měi zhōng bú zú yǔ yì yuàn xiàng guāi ,rén shēng bǎi nián ,yǒu duō shǎo cì néng gòu huān xiào kāi huái ?

zhù shì
① kuài yì :chēng xīn mǎn yì 。
② kě rén :hé xīn yì de rén ,pǐn háng kě qǔ de rén 。
③hǎo huái :hǎo xìng zhì 。

jué jù ·shū dāng kuài yì dú yì jìn shǎng xī

  zhè shǒu shī jiǎng de shì zhè yàng yī zhǒng shēng huó gǎn shòu :hé kǒu wèi de hǎo shū ,dú qǐ lái ráo yǒu xìng wèi ,pō gǎn qiè yì ,dàn wǎng wǎng hěn kuài jiù dú wán le ,yǎn juàn zhī jì ,lìng rén chàng rán 。duì pí qì de péng yǒu ,tán qǐ huà lái hěn tóu jī ,fēi cháng pàn wàng zhè yàng de zhī xīn péng yǒu duō duō qián lái yǔ zhī jiāo tán ,dàn piān piān bú jiàn zōng yǐng ,jiǔ pàn zhī hòu ,lìng rén shī wàng 。shì jiè shàng de shì qíng měi měi shì zhè yàng ,xī wàng hé xiàn shí zǒng shì fā shēng máo dùn ,bú rú yì zhě shí jū bā jiǔ ,yī gè rén yī shēng zhōng shì hěn nán yù dào jǐ cì zhēn zhèng qīng sōng tōu kuài 、kāi huái dà xiào de hǎo shí guāng 。

  chén shī dào zuò yú tóng nián de lìng yī shǒu shī 《jì huáng chōng 》shuō :“sú zǐ tuī bú qù ,kě rén fèi zhāo hū 。shì shì měi rú cǐ ,wǒ shēng yì hé yú ?”liǎng shǒu shī suǒ biǎo dá de gǎn shòu shì xiàng tóng de 。zuò zhě zhī suǒ yǐ huì yǒu zhè zhǒng gǎn shòu ,hé dāng shí zuò zhě de shēng huó jīng lì yǒu mì qiē guān xì 。1099nián (sòng zhé zōng yuán fú èr nián ),shī rén kùn jū xú zhōu ,shēng jì wéi jiān ,jìn guǎn “rén bú kān qí pín ”,zuò zhě què bú yǐ wéi yì ,yī rán “zuǒ yòu tú shū ,rì yǐ tǎo lùn wéi wù ,gài qí zhì zhuān yù yǐ wén xué míng hòu shì yě ”(wèi yǎn 《péng chéng chén xiān shēng jí jì 》)。shī rén yǐ kǔ yín zhe chēng 。zhī yǒu dú guò wàn juàn shū de rén ,cái néng rú cǐ jīng liàn zhǔn què dì bǔ zhuō dào dú shū rén dú kuài shū 、yòu yì kǒng dú wán de gòng tóng xīn lǐ zhuàng tài ,“shū dāng kuài yì dú yì jìn ”shì zuò zhě dú shū qīn shēn tǐ yàn de gài kuò ,yě shì tā gū dú jì mò 、wéi yǒu shū bàn de chóu chàng xīn qíng de liú lù 。dāng shí shī rén de zhī xīn péng yǒu jìn zài yuǎn fāng ,huáng tíng jiān bèi zhú chì róng zhōu (jīn sì chuān yí bīn ),sū shì bèi biǎn zhé hǎi wài ,yīn xìn nán tōng ;wèi yǎn zì xú zhōu yí pèi zhōu ,zhāng lěi rèn zhí xuān zhōu ,jiē wú cóng xiàng jiàn 。ér shī rén yī kǒu qì jiāng yī běn hǎo shū dú wán zhī hòu ,shí fèn pàn wàng néng tóng zhè xiē péng yǒu yī qǐ jiāo liú dú shū suǒ dé 、tǎo lùn zuò shī de gān kǔ 。tā sī yǒu xīn qiē ,zhěng rì huǎng hū ruò yǒu suǒ shī ,yīn cǐ fā chū le “kè yǒu kě rén qī bú lái ”de kǎi tàn 。chàng rán 、shī wàng zhī yú ,shī rén yòu zhuǎn yǐ kuàng dá ,shì tú zì wǒ ān wèi :shì jiè shàng de shì qíng měi měi hé zhǔ guān yuàn wàng xiàng wéi bèi ,rén shēng běn lái jiù nán dé yǒu shū chàng yú kuài zhī shí ,hé bì zì xún fán nǎo ne ?qián zhōng shū 《sòng shī xuǎn zhù 》shuō :“zhī yào chén shī dào bú shì yī wèi bǎ chéng yǔ gǔ jù dōng chāi xī bǔ huò zhě guò fèn bǎ zì jù jiǎn suō de shí hóu ,tā kě yǐ xiě chū jí pǔ zhì de shī lái 。”zhè shǒu cóng zuò zhě zì jǐ de qīn shēn shēng huó jīng lì hé gǎn shòu zhōng gài kuò tí liàn chū lái de shī ,zhèng hǎo yòng “pǔ zhì ”lái shuō míng qí fēng gé tè diǎn 。

  sòng rén ài yòng shī lái shuō lǐ 。shī rén duō yǐ lěng jìng de tài dù lái tǐ chá kè guān shì wù ,shàn yú bǎ dài zhé lǐ xìng de rèn shí xiě rù shī zhōng ,xiǎn dé jīng shēn ,fù yǒu lǐ qù 。zhè shǒu shī tóng sū shì 《tí xī lín bì 》、zhū xī 《guān shū yǒu gǎn 》děng kuài zhì rén kǒu de lǐ qù shī de shàng pǐn xiàng bǐ ,suī luè xùn yī chóu ,dàn réng shì yī shǒu hǎo shī 。shī zhōng suǒ jiǎng de dào lǐ lái zì yú zuò zhě duì shēng huó de qīn shēn gǎn shòu ,suǒ yǐ dú lái bìng wú kū sè zhī gǎn 。wú céng rèn wéi ,zhè shì chén shī dào de “dé yì shī yě ”(《néng gǎi zhāi màn lù 》),píng jià shì zhōng kěn de 。

《jué jù 》chén shī dào pīn yīn dú yīn cān kǎo

jué jù
jué jù

shū dāng kuài yì dú yì jǐn, kè yǒu kě rén qī bù lái.
shū dāng kuài yì dú yì jìn ,kè yǒu kě rén qī bú lái 。
shì shì xiāng wéi měi rú cǐ, hǎo huái bǎi suì jǐ huí kāi?
shì shì xiàng wéi měi rú cǐ ,hǎo huái bǎi suì jǐ huí kāi ?

相关翻译

相关赏析

作者介绍

陈师道
陈师道 陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太...

热门诗词推荐

华下逢杨侍御
清平乐·题上卢桥
洞仙歌(丁卯八月病中作)
减字木兰花(题深道寄傲轩)
蝶恋花(细雨吹池沼)
陪郢州张员外宴白雪楼
奉和许给事夜直简诸公(西掖黄枢近)
观灯乐行
与友人别
袭美以春橘见惠兼之雅篇,因次韵酬谢
Copyright © 2022 59诗词查询网 All Rights Reserved.
京ICP备14007314号