朝代:唐代
作者:元稹
原文:
元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。
《桃花》是唐代诗人元稹创作的一首诗词。下面是这首诗词的中文译文、诗意和赏析:
中文译文:
桃花浅深处,似匀深浅妆。
春风助肠断,吹落白衣裳。
诗意:
这首诗以桃花为主题,通过描绘桃花的美丽景象和春风的作用,表达了作者对于爱情的感慨和痛苦。诗中描绘了桃花的色彩和妆容,以及春风吹动桃花花瓣的情景,通过这些描写,表达了作者内心深处的情感。
赏析:
这首诗词运用了简洁明了的语言表达了作者对于爱情的痛苦和无奈。首句“桃花浅深处,似匀深浅妆”通过对桃花色彩的描绘,暗示了爱情的美好与多变。桃花浅深处,意味着桃花的花瓣有浅有深,如同敷了一层层深浅不一的妆容。这里的桃花可以被视为象征爱情的美好和变幻无常的象征。
接着,诗中出现了春风,它被描绘为一种助纣为虐的力量:“春风助肠断”,意味着春风加剧了作者内心的痛苦和挣扎,使得肠断之痛更加深刻。最后两句“吹落白衣裳”,通过春风吹落桃花的花瓣,揭示了作者内心感受到的痛苦和无奈。白衣裳可以被理解为纯洁无瑕的象征,吹落的花瓣则暗示了爱情的离散、破碎和变故。
整首诗词通过简洁的语言和生动的意象,表达了作者对于爱情的痛苦和无奈。桃花和春风的描绘,使得诗词充满了浓郁的春天气息。这首诗词以其深刻的情感和鲜明的意象,展示了元稹细腻的感受力和才华横溢的写作技巧,使得读者能够感受到作者内心世界的悲苦与动荡。
táo huā
桃花
táo huā qiǎn shēn chù, shì yún shēn qiǎn zhuāng.
桃花浅深处,似匀深浅妆。
chūn fēng zhù cháng duàn, chuī luò bái yī shang.
春风助肠断,吹落白衣裳。
yuán zhěn (779nián -831nián ,huò táng dài zōng dà lì shí sì nián zhì wén zōng dà hé wǔ nián ),zì wēi zhī ,bié zì wēi míng ,táng luò yáng rén (jīn hé nán luò yáng )。fù yuán kuān ,mǔ zhèng shì 。wéi běi wèi zōng shì xiān bēi zú tuò bá bù hòu yì ,shì shí yì jiān zhī shí sì shì sūn 。zǎo nián hé bái jū yì gòng tóng tí chàng “xīn lè fǔ ”。shì rén cháng bǎ tā hé bái jū yì bìng chēng “yuán bái ”。
《táo huā 》shì táng dài shī rén yuán zhěn chuàng zuò de yī shǒu shī cí 。xià miàn shì zhè shǒu shī cí de zhōng wén yì wén 、shī yì hé shǎng xī :
zhōng wén yì wén :
táo huā qiǎn shēn chù ,sì yún shēn qiǎn zhuāng 。
chūn fēng zhù cháng duàn ,chuī luò bái yī shang 。
shī yì :
zhè shǒu shī yǐ táo huā wéi zhǔ tí ,tōng guò miáo huì táo huā de měi lì jǐng xiàng hé chūn fēng de zuò yòng ,biǎo dá le zuò zhě duì yú ài qíng de gǎn kǎi hé tòng kǔ 。shī zhōng miáo huì le táo huā de sè cǎi hé zhuāng róng ,yǐ jí chūn fēng chuī dòng táo huā huā bàn de qíng jǐng ,tōng guò zhè xiē miáo xiě ,biǎo dá le zuò zhě nèi xīn shēn chù de qíng gǎn 。
shǎng xī :
zhè shǒu shī cí yùn yòng le jiǎn jié míng le de yǔ yán biǎo dá le zuò zhě duì yú ài qíng de tòng kǔ hé wú nài 。shǒu jù “táo huā qiǎn shēn chù ,sì yún shēn qiǎn zhuāng ”tōng guò duì táo huā sè cǎi de miáo huì ,àn shì le ài qíng de měi hǎo yǔ duō biàn 。táo huā qiǎn shēn chù ,yì wèi zhe táo huā de huā bàn yǒu qiǎn yǒu shēn ,rú tóng fū le yī céng céng shēn qiǎn bú yī de zhuāng róng 。zhè lǐ de táo huā kě yǐ bèi shì wéi xiàng zhēng ài qíng de měi hǎo hé biàn huàn wú cháng de xiàng zhēng 。
jiē zhe ,shī zhōng chū xiàn le chūn fēng ,tā bèi miáo huì wéi yī zhǒng zhù zhòu wéi nuè de lì liàng :“chūn fēng zhù cháng duàn ”,yì wèi zhe chūn fēng jiā jù le zuò zhě nèi xīn de tòng kǔ hé zhèng zhā ,shǐ dé cháng duàn zhī tòng gèng jiā shēn kè 。zuì hòu liǎng jù “chuī luò bái yī shang ”,tōng guò chūn fēng chuī luò táo huā de huā bàn ,jiē shì le zuò zhě nèi xīn gǎn shòu dào de tòng kǔ hé wú nài 。bái yī shang kě yǐ bèi lǐ jiě wéi chún jié wú xiá de xiàng zhēng ,chuī luò de huā bàn zé àn shì le ài qíng de lí sàn 、pò suì hé biàn gù 。
zhěng shǒu shī cí tōng guò jiǎn jié de yǔ yán hé shēng dòng de yì xiàng ,biǎo dá le zuò zhě duì yú ài qíng de tòng kǔ hé wú nài 。táo huā hé chūn fēng de miáo huì ,shǐ dé shī cí chōng mǎn le nóng yù de chūn tiān qì xī 。zhè shǒu shī cí yǐ qí shēn kè de qíng gǎn hé xiān míng de yì xiàng ,zhǎn shì le yuán zhěn xì nì de gǎn shòu lì hé cái huá héng yì de xiě zuò jì qiǎo ,shǐ dé dú zhě néng gòu gǎn shòu dào zuò zhě nèi xīn shì jiè de bēi kǔ yǔ dòng dàng 。
táo huā
táo huā
táo huā qiǎn shēn chù, shì yún shēn qiǎn zhuāng.
táo huā qiǎn shēn chù ,sì yún shēn qiǎn zhuāng 。
chūn fēng zhù cháng duàn, chuī luò bái yī shang.
chūn fēng zhù cháng duàn ,chuī luò bái yī shang 。