朝代:宋代
作者:晁冲之
原文:
晁冲之,宋代江西派诗人。生卒年不详。字叔用,早年字用道。济州巨野(今属山东)人。晁氏是北宋名门、文学世家。晁冲之的堂兄晁补之、晁说之、晁祯之都是当时有名的文学家。早年师从陈师道。绍圣(1094~1097)初,党争剧烈,兄弟辈多人遭谪贬放逐,他便在阳翟(今河南禹县)具茨山隐居,自号具茨。十多年后回到汴京,当权者欲加任用,拒不接受。终生不恋功名,授承务郎。他同吕本中为知交,来往密切。其子晁公武是《郡斋读书志》的作者。
翻译
在草木阴阴的映照下,弯曲的小溪显得格外碧绿,一场小雨滴落在草坪上溅起细沙。
鹅鸭不知道春天已过,还争相随着流水去追赶桃花。
注释
①阴阴:草木繁盛。②趁:追逐。
chūn rì
春日
yīn yīn xī qū lǜ jiāo jiā, xiǎo yǔ fān píng shàng qiǎn shā.
阴阴溪曲绿交加,小雨翻萍上浅沙。
é yā bù zhī chūn qù jǐn, zhēng suí liú shuǐ chèn táo huā.
鹅鸭不知春去尽,争随流水趁桃花。
cháo chōng zhī ,sòng dài jiāng xī pài shī rén 。shēng zú nián bú xiáng 。zì shū yòng ,zǎo nián zì yòng dào 。jì zhōu jù yě (jīn shǔ shān dōng )rén 。cháo shì shì běi sòng míng mén 、wén xué shì jiā 。cháo chōng zhī de táng xiōng cháo bǔ zhī 、cháo shuō zhī 、cháo zhēn zhī dōu shì dāng shí yǒu míng de wén xué jiā 。zǎo nián shī cóng chén shī dào 。shào shèng (1094~1097)chū ,dǎng zhēng jù liè ,xiōng dì bèi duō rén zāo zhé biǎn fàng zhú ,tā biàn zài yáng zhái (jīn hé nán yǔ xiàn )jù cí shān yǐn jū ,zì hào jù cí 。shí duō nián hòu huí dào biàn jīng ,dāng quán zhě yù jiā rèn yòng ,jù bú jiē shòu 。zhōng shēng bú liàn gōng míng ,shòu chéng wù láng 。tā tóng lǚ běn zhōng wéi zhī jiāo ,lái wǎng mì qiē 。qí zǐ cháo gōng wǔ shì 《jun4 zhāi dú shū zhì 》de zuò zhě 。
fān yì
zài cǎo mù yīn yīn de yìng zhào xià ,wān qǔ de xiǎo xī xiǎn dé gé wài bì lǜ ,yī chǎng xiǎo yǔ dī luò zài cǎo píng shàng jiàn qǐ xì shā 。
é yā bú zhī dào chūn tiān yǐ guò ,hái zhēng xiàng suí zhe liú shuǐ qù zhuī gǎn táo huā 。
zhù shì
①yīn yīn :cǎo mù fán shèng 。②chèn :zhuī zhú 。
chūn rì
chūn rì
yīn yīn xī qū lǜ jiāo jiā, xiǎo yǔ fān píng shàng qiǎn shā.
yīn yīn xī qǔ lǜ jiāo jiā ,xiǎo yǔ fān píng shàng qiǎn shā 。
é yā bù zhī chūn qù jǐn, zhēng suí liú shuǐ chèn táo huā.
é yā bú zhī chūn qù jìn ,zhēng suí liú shuǐ chèn táo huā 。