朝代:唐代
作者:白居易
原文:
白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。
一边是就要枯死的梧桐树一边是久病的身躯,每当想到人死后要去九泉之下心里感到悲伤。
夜晚手拉着年幼的儿子回到了自己的故园中,寒冷的月光下空空的房子里没有看见任何人。
wèi xuē tái dào wáng
为薛台悼亡
bàn sǐ wú tóng lǎo bìng shēn, zhòng quán yī niàn yī shāng shén.
半死梧桐老病身,重泉一念一伤神。
shǒu xié zhì zǐ yè guī yuàn, yuè lěng kōng fáng bú jiàn rén.
手携稚子夜归院,月冷空房不见人。
bái jū yì (772nián -846nián ),zì lè tiān ,hào xiāng shān jū shì ,yòu hào zuì yín xiān shēng ,zǔ jí tài yuán ,dào qí céng zǔ fù shí qiān jū xià guī ,shēng yú hé nán xīn zhèng 。shì táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,táng dài sān dà shī rén zhī yī 。bái jū yì yǔ yuán zhěn gòng tóng chàng dǎo xīn lè fǔ yùn dòng ,shì chēng “yuán bái ”,yǔ liú yǔ xī bìng chēng “liú bái ”。bái jū yì de shī gē tí cái guǎng fàn ,xíng shì duō yàng ,yǔ yán píng yì tōng sú ,yǒu “shī mó ”hé “shī wáng ”zhī chēng 。guān zhì hàn lín xué shì 、zuǒ zàn shàn dà fū 。gōng yuán 846nián ,bái jū yì zài luò yáng shì shì ,zàng yú xiāng shān 。yǒu 《bái shì zhǎng qìng jí 》chuán shì ,dài biǎo shī zuò yǒu 《zhǎng hèn gē 》、《mài tàn wēng 》、《pí pá háng 》děng 。
yī biān shì jiù yào kū sǐ de wú tóng shù yī biān shì jiǔ bìng de shēn qū ,měi dāng xiǎng dào rén sǐ hòu yào qù jiǔ quán zhī xià xīn lǐ gǎn dào bēi shāng 。
yè wǎn shǒu lā zhe nián yòu de ér zǐ huí dào le zì jǐ de gù yuán zhōng ,hán lěng de yuè guāng xià kōng kōng de fáng zǐ lǐ méi yǒu kàn jiàn rèn hé rén 。
wèi xuē tái dào wáng
wéi xuē tái dào wáng
bàn sǐ wú tóng lǎo bìng shēn, zhòng quán yī niàn yī shāng shén.
bàn sǐ wú tóng lǎo bìng shēn ,zhòng quán yī niàn yī shāng shén 。
shǒu xié zhì zǐ yè guī yuàn, yuè lěng kōng fáng bú jiàn rén.
shǒu xié zhì zǐ yè guī yuàn ,yuè lěng kōng fáng bú jiàn rén 。