朝代:五代
作者:李煜
原文:
李煜,五代十国时南唐国君,961年-975年在位,字重光,初名从嘉,号钟隐、莲峰居士。汉族,彭城(今江苏徐州)人。南唐元宗李璟第六子,于宋建隆二年(961年)继位,史称李后主。开宝八年,宋军破南唐都城,李煜降宋,被俘至汴京,封为右千牛卫上将军、违命侯。后因作感怀故国的名词《虞美人》而被宋太宗毒死。李煜虽不通政治,但其艺术才华却非凡。精书法,善绘画,通音律,诗和文均有一定造诣,尤以词的成就最高。千古杰作《虞美人》、《浪淘沙》、《乌夜啼》等词。在政治上失败的李煜,却在词坛上留下了不朽的篇章,被称为“千古词帝”。
这首词是题《春江钓叟图》画之词。据《南唐书·后主纪》载:“文献太子恶其有奇表,后主避祸,惟覃思经籍。”由此,也有人认为,这首词是“后主为情势所迫,沈潜避祸,隐遁世尘并写词表露自己的遁世之心,以释文献太子的疑嫉”(蒲仁、梅龙《南唐二主词全集》辑注),也有道理。词史上最早写《渔父》词的,是唐代的张志和。李煜这首词,继承的就是张志和的“渔父家风”,写渔父的快乐逍遥。从词意上看,此词耽于隐逸、格调不高,当是李煜前期意念消沉的作品。
此词开篇入画,将画中意境以言辞写出,以画境言心境。“浪花”成“千里雪”,“桃花”作“一队春”,写春江浪涌,春光明媚,中间嵌以“有意”和“无言”,作者以情见景,借景寓意,心态淡然而出。有酒、有竿、悠然独钓,这种情境虽静寂却清新,所以作者以问作结:“快活如侬有几人?”其叹如赞,表现出作者对隐逸生活的向往和满足。这首词语淡情疏,清丽简约,诗情与画境浑然一体,趣致盎然。
这首词题画抒怀,借景寓意,虽然情趣不高,但悠然散淡之意境却清丽不俗,也可视为题画诗词中的精品。
yú fù
渔父
làng huā yǒu yì qiān lǐ xuě, táo huā wú yán yī duì chūn.
浪花有意千里雪,桃花无言一队春。
yī hú jiǔ, yī gān shēn, kuài huó rú nóng yǒu jǐ rén.
一壶酒,一竿身,快活如侬有几人。
lǐ yù ,wǔ dài shí guó shí nán táng guó jun1 ,961nián -975nián zài wèi ,zì zhòng guāng ,chū míng cóng jiā ,hào zhōng yǐn 、lián fēng jū shì 。hàn zú ,péng chéng (jīn jiāng sū xú zhōu )rén 。nán táng yuán zōng lǐ jǐng dì liù zǐ ,yú sòng jiàn lóng èr nián (961nián )jì wèi ,shǐ chēng lǐ hòu zhǔ 。kāi bǎo bā nián ,sòng jun1 pò nán táng dōu chéng ,lǐ yù jiàng sòng ,bèi fú zhì biàn jīng ,fēng wéi yòu qiān niú wèi shàng jiāng jun1 、wéi mìng hóu 。hòu yīn zuò gǎn huái gù guó de míng cí 《yú měi rén 》ér bèi sòng tài zōng dú sǐ 。lǐ yù suī bú tōng zhèng zhì ,dàn qí yì shù cái huá què fēi fán 。jīng shū fǎ ,shàn huì huà ,tōng yīn lǜ ,shī hé wén jun1 yǒu yī dìng zào yì ,yóu yǐ cí de chéng jiù zuì gāo 。qiān gǔ jié zuò 《yú měi rén 》、《làng táo shā 》、《wū yè tí 》děng cí 。zài zhèng zhì shàng shī bài de lǐ yù ,què zài cí tán shàng liú xià le bú xiǔ de piān zhāng ,bèi chēng wéi “qiān gǔ cí dì ”。
zhè shǒu cí shì tí 《chūn jiāng diào sǒu tú 》huà zhī cí 。jù 《nán táng shū ·hòu zhǔ jì 》zǎi :“wén xiàn tài zǐ è qí yǒu qí biǎo ,hòu zhǔ bì huò ,wéi tán sī jīng jí 。”yóu cǐ ,yě yǒu rén rèn wéi ,zhè shǒu cí shì “hòu zhǔ wéi qíng shì suǒ pò ,shěn qián bì huò ,yǐn dùn shì chén bìng xiě cí biǎo lù zì jǐ de dùn shì zhī xīn ,yǐ shì wén xiàn tài zǐ de yí jí ”(pú rén 、méi lóng 《nán táng èr zhǔ cí quán jí 》jí zhù ),yě yǒu dào lǐ 。cí shǐ shàng zuì zǎo xiě 《yú fù 》cí de ,shì táng dài de zhāng zhì hé 。lǐ yù zhè shǒu cí ,jì chéng de jiù shì zhāng zhì hé de “yú fù jiā fēng ”,xiě yú fù de kuài lè xiāo yáo 。cóng cí yì shàng kàn ,cǐ cí dān yú yǐn yì 、gé diào bú gāo ,dāng shì lǐ yù qián qī yì niàn xiāo chén de zuò pǐn 。
cǐ cí kāi piān rù huà ,jiāng huà zhōng yì jìng yǐ yán cí xiě chū ,yǐ huà jìng yán xīn jìng 。“làng huā ”chéng “qiān lǐ xuě ”,“táo huā ”zuò “yī duì chūn ”,xiě chūn jiāng làng yǒng ,chūn guāng míng mèi ,zhōng jiān qiàn yǐ “yǒu yì ”hé “wú yán ”,zuò zhě yǐ qíng jiàn jǐng ,jiè jǐng yù yì ,xīn tài dàn rán ér chū 。yǒu jiǔ 、yǒu gān 、yōu rán dú diào ,zhè zhǒng qíng jìng suī jìng jì què qīng xīn ,suǒ yǐ zuò zhě yǐ wèn zuò jié :“kuài huó rú nóng yǒu jǐ rén ?”qí tàn rú zàn ,biǎo xiàn chū zuò zhě duì yǐn yì shēng huó de xiàng wǎng hé mǎn zú 。zhè shǒu cí yǔ dàn qíng shū ,qīng lì jiǎn yuē ,shī qíng yǔ huà jìng hún rán yī tǐ ,qù zhì àng rán 。
zhè shǒu cí tí huà shū huái ,jiè jǐng yù yì ,suī rán qíng qù bú gāo ,dàn yōu rán sàn dàn zhī yì jìng què qīng lì bú sú ,yě kě shì wéi tí huà shī cí zhōng de jīng pǐn 。
yú fù
yú fù
làng huā yǒu yì qiān lǐ xuě, táo huā wú yán yī duì chūn.
làng huā yǒu yì qiān lǐ xuě ,táo huā wú yán yī duì chūn 。
yī hú jiǔ, yī gān shēn, kuài huó rú nóng yǒu jǐ rén.
yī hú jiǔ ,yī gān shēn ,kuài huó rú nóng yǒu jǐ rén 。