朝代:唐代
作者:李白
原文:
李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。
luò rì yì shān zhōng
落日忆山中
yǔ hòu yān jǐng lǜ, qíng tiān sàn yú xiá.
雨后烟景绿,晴天散馀霞。
dōng fēng suí chūn guī, fā wǒ zhī shàng huā.
东风随春归,发我枝上花。
huā luò shí yù mù, jiàn cǐ lìng rén jiē.
花落时欲暮,见此令人嗟。
yuàn yóu míng shān qù, xué dào fēi dān shā.
愿游名山去,学道飞丹砂。
lǐ bái (701nián -762nián ),zì tài bái ,hào qīng lián jū shì ,táng cháo làng màn zhǔ yì shī rén ,bèi hòu rén yù wéi “shī xiān ”。zǔ jí lǒng xī chéng jì (dài kǎo ),chū shēng yú xī yù suì yè chéng ,4suì zài suí fù qiān zhì jiàn nán dào mián zhōu 。lǐ bái cún shì shī wén qiān yú piān ,yǒu 《lǐ tài bái jí 》chuán shì 。762nián bìng shì ,xiǎng nián 61suì 。qí mù zài jīn ān huī dāng tú ,sì chuān jiāng yóu 、hú běi ān lù yǒu jì niàn guǎn 。
luò rì yì shān zhōng
luò rì yì shān zhōng
yǔ hòu yān jǐng lǜ, qíng tiān sàn yú xiá.
yǔ hòu yān jǐng lǜ ,qíng tiān sàn yú xiá 。
dōng fēng suí chūn guī, fā wǒ zhī shàng huā.
dōng fēng suí chūn guī ,fā wǒ zhī shàng huā 。
huā luò shí yù mù, jiàn cǐ lìng rén jiē.
huā luò shí yù mù ,jiàn cǐ lìng rén jiē 。
yuàn yóu míng shān qù, xué dào fēi dān shā.
yuàn yóu míng shān qù ,xué dào fēi dān shā 。