朝代:宋代
作者:徐玑
原文:
徐玑(1162~1214)字致中,又字文渊,号灵渊,浙江温州永嘉松台里人。祖籍福建晋江安海徐状元巷人,唐状元徐晦之裔。“皇考潮州太守定, 始为温州永嘉人”。福建晋江徐定第三子,受父“致仕恩”得职,浮沉州县, 为官清正,守法不阿,为民办过有益之事。建安主簿任内,安抚麻溪峒民,“罪止三人”;监造贡茶,拒绝额外之取,移永州司理,兵官大执平民为赋,徐玑—一查明,予以释放。为龙溪县丞,乡里豪富强占坡塘,他经过调查,恢复旧观,后调武当今,拟去官从叶适游,未及而牢。“诗与徐照如出一手,盖四灵同一机轴,而二人才分尤相近”(纪昀《四库全书总目录》)有《二激亭诗集》。 亦喜书法,“无一食去纸笔;暮年,书稍近《兰亭》”(叶适《徐文渊墓志铭》)后改长泰令,未至官即去世。
这是一首清新、明快的田园小诗,虽无深意,却具恬适、自然的情致。
“凉”是一种“心境”,很不好表现,所以,必须采用以“物境”来表达“心境”的手法,通俗一点说,就是化无形为有形,构成诗中的“图画”,以渲染气氛。诗人用白描的手法勾勒出三幅小画面,第一幅是稻田,从它灌满了水和长得绿油油、齐整整的稻叶中透出凉意。第二幅是树丛,“晓”字自含凉意,低压的雾气也自含凉意,“日”本有热意,因其初升,故也“沧沧凉凉”,何况其穿树而来。第三幅是飞莺,黄莺儿越过田野,飞向晨雾迷蒙的山阴,纳凉去了,诗人的心中仿佛也顿生凉意。把这三幅小画面合起来,便构成了一幅清新、明快的田园山水大图画。
由此,“新凉”这一心境,也就从这大图画中的每一个组成部分里渗透出来。而那黄莺的啼鸣,又为这幅大图画添上画外音,呼唤诗人投身其中,共纳新凉。诗人悠然自得的心情,一吟即出。
xīn liáng
新凉
shuǐ mǎn tián chóu dào yè qí, rì guāng chuān shù xiǎo yān dī.
水满田畴稻叶齐,日光穿树晓烟低。
huáng yīng yě ài xīn liáng hǎo, fēi guò qīng shān yǐng lǐ tí.
黄莺也爱新凉好,飞过青山影里啼。
xú jī (1162~1214)zì zhì zhōng ,yòu zì wén yuān ,hào líng yuān ,zhè jiāng wēn zhōu yǒng jiā sōng tái lǐ rén 。zǔ jí fú jiàn jìn jiāng ān hǎi xú zhuàng yuán xiàng rén ,táng zhuàng yuán xú huì zhī yì 。“huáng kǎo cháo zhōu tài shǒu dìng , shǐ wéi wēn zhōu yǒng jiā rén ”。fú jiàn jìn jiāng xú dìng dì sān zǐ ,shòu fù “zhì shì ēn ”dé zhí ,fú chén zhōu xiàn , wéi guān qīng zhèng ,shǒu fǎ bú ā ,wéi mín bàn guò yǒu yì zhī shì 。jiàn ān zhǔ bù rèn nèi ,ān fǔ má xī dòng mín ,“zuì zhǐ sān rén ”;jiān zào gòng chá ,jù jué é wài zhī qǔ ,yí yǒng zhōu sī lǐ ,bīng guān dà zhí píng mín wéi fù ,xú jī —yī chá míng ,yǔ yǐ shì fàng 。wéi lóng xī xiàn chéng ,xiāng lǐ háo fù qiáng zhàn pō táng ,tā jīng guò diào chá ,huī fù jiù guān ,hòu diào wǔ dāng jīn ,nǐ qù guān cóng yè shì yóu ,wèi jí ér láo 。“shī yǔ xú zhào rú chū yī shǒu ,gài sì líng tóng yī jī zhóu ,ér èr rén cái fèn yóu xiàng jìn ”(jì yún 《sì kù quán shū zǒng mù lù 》)yǒu 《èr jī tíng shī jí 》。 yì xǐ shū fǎ ,“wú yī shí qù zhǐ bǐ ;mù nián ,shū shāo jìn 《lán tíng 》”(yè shì 《xú wén yuān mù zhì míng 》)hòu gǎi zhǎng tài lìng ,wèi zhì guān jí qù shì 。
zhè shì yī shǒu qīng xīn 、míng kuài de tián yuán xiǎo shī ,suī wú shēn yì ,què jù tián shì 、zì rán de qíng zhì 。
“liáng ”shì yī zhǒng “xīn jìng ”,hěn bú hǎo biǎo xiàn ,suǒ yǐ ,bì xū cǎi yòng yǐ “wù jìng ”lái biǎo dá “xīn jìng ”de shǒu fǎ ,tōng sú yī diǎn shuō ,jiù shì huà wú xíng wéi yǒu xíng ,gòu chéng shī zhōng de “tú huà ”,yǐ xuàn rǎn qì fēn 。shī rén yòng bái miáo de shǒu fǎ gōu lè chū sān fú xiǎo huà miàn ,dì yī fú shì dào tián ,cóng tā guàn mǎn le shuǐ hé zhǎng dé lǜ yóu yóu 、qí zhěng zhěng de dào yè zhōng tòu chū liáng yì 。dì èr fú shì shù cóng ,“xiǎo ”zì zì hán liáng yì ,dī yā de wù qì yě zì hán liáng yì ,“rì ”běn yǒu rè yì ,yīn qí chū shēng ,gù yě “cāng cāng liáng liáng ”,hé kuàng qí chuān shù ér lái 。dì sān fú shì fēi yīng ,huáng yīng ér yuè guò tián yě ,fēi xiàng chén wù mí méng de shān yīn ,nà liáng qù le ,shī rén de xīn zhōng fǎng fó yě dùn shēng liáng yì 。bǎ zhè sān fú xiǎo huà miàn hé qǐ lái ,biàn gòu chéng le yī fú qīng xīn 、míng kuài de tián yuán shān shuǐ dà tú huà 。
yóu cǐ ,“xīn liáng ”zhè yī xīn jìng ,yě jiù cóng zhè dà tú huà zhōng de měi yī gè zǔ chéng bù fèn lǐ shèn tòu chū lái 。ér nà huáng yīng de tí míng ,yòu wéi zhè fú dà tú huà tiān shàng huà wài yīn ,hū huàn shī rén tóu shēn qí zhōng ,gòng nà xīn liáng 。shī rén yōu rán zì dé de xīn qíng ,yī yín jí chū 。
xīn liáng
xīn liáng
shuǐ mǎn tián chóu dào yè qí, rì guāng chuān shù xiǎo yān dī.
shuǐ mǎn tián chóu dào yè qí ,rì guāng chuān shù xiǎo yān dī 。
huáng yīng yě ài xīn liáng hǎo, fēi guò qīng shān yǐng lǐ tí.
huáng yīng yě ài xīn liáng hǎo ,fēi guò qīng shān yǐng lǐ tí 。