朝代:唐代
作者:贺知章
原文:
贺知章(659—744),字季真,号四明狂客,汉族,唐越州(今绍兴)永兴(今浙江萧山)人,贺知章诗文以绝句见长,除祭神乐章、应制诗外,其写景、抒怀之作风格独特,清新潇洒,著名的《咏柳》、《回乡偶书》两首脍炙人口,千古传诵,今尚存录入《全唐诗》共19首。
采莲曲
稽山罢雾郁嵯峨,
镜水无风也自波。
莫言春度芳菲尽,
别有中流采芰荷。
译文:
登上高山,雾气散去,崇山峻岭显得雄伟壮丽。
湖水平静无波澜,即使没有风吹动。
不要说春天的美丽已经消逝,
在中流地带,依然可以采摘到香郁的睡莲和荷花。
诗意:
这首诗描绘了一个美丽而宁静的景象。稽山高耸入云,雾霭散去,山势峻峭壮丽。湖水平静,没有风吹动却自然泛起涟漪,形成美丽的波浪。诗人告诉我们,即使春天的美景已逝,仍然可以在湖中采摘到鲜艳的莲花和荷花。诗歌通过描绘山水景观,表达了诗人对大自然的赞美和对生活美好事物的寻求。
赏析:
这首诗以简约而优美的语言,描绘了一幅和谐平静的景象。稽山高耸入云,给人以雄伟壮丽之感;湖水不管有无风,都自然波澜起伏,给人以宁静美好之感。诗人在描绘自然风景的同时,传达了一种生活态度,即时逢逆境也要保持内心的平静与美好。
xiāng hè gē cí cǎi lián qū
相和歌辞·采莲曲
jī shān bà wù yù cuó é, jìng shuǐ wú fēng yě zì bō.
稽山罢雾郁嵯峨,镜水无风也自波。
mò yán chūn dù fāng fēi jǐn, bié yǒu zhōng liú cǎi jì hé.
莫言春度芳菲尽,别有中流采芰荷。
hè zhī zhāng (659—744),zì jì zhēn ,hào sì míng kuáng kè ,hàn zú ,táng yuè zhōu (jīn shào xìng )yǒng xìng (jīn zhè jiāng xiāo shān )rén ,hè zhī zhāng shī wén yǐ jué jù jiàn zhǎng ,chú jì shén lè zhāng 、yīng zhì shī wài ,qí xiě jǐng 、shū huái zhī zuò fēng gé dú tè ,qīng xīn xiāo sǎ ,zhe míng de 《yǒng liǔ 》、《huí xiāng ǒu shū 》liǎng shǒu kuài zhì rén kǒu ,qiān gǔ chuán sòng ,jīn shàng cún lù rù 《quán táng shī 》gòng 19shǒu 。
cǎi lián qǔ
jī shān bà wù yù cuó é ,
jìng shuǐ wú fēng yě zì bō 。
mò yán chūn dù fāng fēi jìn ,
bié yǒu zhōng liú cǎi jì hé 。
yì wén :
dēng shàng gāo shān ,wù qì sàn qù ,chóng shān jun4 lǐng xiǎn dé xióng wěi zhuàng lì 。
hú shuǐ píng jìng wú bō lán ,jí shǐ méi yǒu fēng chuī dòng 。
bú yào shuō chūn tiān de měi lì yǐ jīng xiāo shì ,
zài zhōng liú dì dài ,yī rán kě yǐ cǎi zhāi dào xiāng yù de shuì lián hé hé huā 。
shī yì :
zhè shǒu shī miáo huì le yī gè měi lì ér níng jìng de jǐng xiàng 。jī shān gāo sǒng rù yún ,wù ǎi sàn qù ,shān shì jun4 qiào zhuàng lì 。hú shuǐ píng jìng ,méi yǒu fēng chuī dòng què zì rán fàn qǐ lián yī ,xíng chéng měi lì de bō làng 。shī rén gào sù wǒ men ,jí shǐ chūn tiān de měi jǐng yǐ shì ,réng rán kě yǐ zài hú zhōng cǎi zhāi dào xiān yàn de lián huā hé hé huā 。shī gē tōng guò miáo huì shān shuǐ jǐng guān ,biǎo dá le shī rén duì dà zì rán de zàn měi hé duì shēng huó měi hǎo shì wù de xún qiú 。
shǎng xī :
zhè shǒu shī yǐ jiǎn yuē ér yōu měi de yǔ yán ,miáo huì le yī fú hé xié píng jìng de jǐng xiàng 。jī shān gāo sǒng rù yún ,gěi rén yǐ xióng wěi zhuàng lì zhī gǎn ;hú shuǐ bú guǎn yǒu wú fēng ,dōu zì rán bō lán qǐ fú ,gěi rén yǐ níng jìng měi hǎo zhī gǎn 。shī rén zài miáo huì zì rán fēng jǐng de tóng shí ,chuán dá le yī zhǒng shēng huó tài dù ,jí shí féng nì jìng yě yào bǎo chí nèi xīn de píng jìng yǔ měi hǎo 。
xiāng hè gē cí cǎi lián qū
xiàng hé gē cí ·cǎi lián qǔ
jī shān bà wù yù cuó é, jìng shuǐ wú fēng yě zì bō.
jī shān bà wù yù cuó é ,jìng shuǐ wú fēng yě zì bō 。
mò yán chūn dù fāng fēi jǐn, bié yǒu zhōng liú cǎi jì hé.
mò yán chūn dù fāng fēi jìn ,bié yǒu zhōng liú cǎi jì hé 。