朝代:唐代
作者:白居易
原文:
白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。
翻译
一院子的菊花金黄金黄,中间有一丛白似霜的花儿是这么孤独。
就像今天的酒席,老人家进了少年去的地方。
注释
⑴郁金黄:花名,即金桂,这里形容金黄色的菊花似郁金黄。
⑵孤丛:孤独的一丛。
⑶白头翁:诗人自谓。
白居易这首《重阳席上赋白菊》诗写得新颖而别致,词约而意丰。全诗表达了诗人虽然年老仍有少年的情趣。以花喻人,饶有情趣。
题为“赋白菊”,诗开头却先道满园的菊花都是金黄色。“满园花菊郁金黄,中有孤丛色似霜。”这是用陪衬的手法,使下句中那白色的“孤丛”更为突出,犹如“万绿丛中一点红”,那一点红色也就更加显目了。“满”“郁”与“孤”两相对照,白菊更为引入注目。“色似霜”生动的比喻,描绘了白菊皎洁的色彩。
更妙的是后两句:“还似今朝歌酒席,白头翁人少年场。”诗人由花联想到人,联想到歌酒席上的情景,比喻自然贴切,看似信手拈来,其实是由于诗人随时留心观察生活,故能迅速从现实生活中来选取材料,作出具体而生动的比喻。这一比喻紧扣题意,出人意料又在情理之中。结句“白头翁人少年场”,颇有情趣。白菊虽是“孤丛”,好似“白头翁”,但是却与众“少年”在一起,并不觉孤寂、苍老,仍然充满青春活力。
chóng yáng xí shàng fù bái jú
重阳席上赋白菊
mǎn yuán huā jú yù jīn huáng, zhōng yǒu gū cóng sè shì shuāng.
满园花菊郁金黄,中有孤丛色似霜。
hái shì jīn zhāo gē jiǔ xí, bái tóu wēng rù shào nián chǎng.
还似今朝歌酒席,白头翁入少年场。
bái jū yì (772nián -846nián ),zì lè tiān ,hào xiāng shān jū shì ,yòu hào zuì yín xiān shēng ,zǔ jí tài yuán ,dào qí céng zǔ fù shí qiān jū xià guī ,shēng yú hé nán xīn zhèng 。shì táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,táng dài sān dà shī rén zhī yī 。bái jū yì yǔ yuán zhěn gòng tóng chàng dǎo xīn lè fǔ yùn dòng ,shì chēng “yuán bái ”,yǔ liú yǔ xī bìng chēng “liú bái ”。bái jū yì de shī gē tí cái guǎng fàn ,xíng shì duō yàng ,yǔ yán píng yì tōng sú ,yǒu “shī mó ”hé “shī wáng ”zhī chēng 。guān zhì hàn lín xué shì 、zuǒ zàn shàn dà fū 。gōng yuán 846nián ,bái jū yì zài luò yáng shì shì ,zàng yú xiāng shān 。yǒu 《bái shì zhǎng qìng jí 》chuán shì ,dài biǎo shī zuò yǒu 《zhǎng hèn gē 》、《mài tàn wēng 》、《pí pá háng 》děng 。
fān yì
yī yuàn zǐ de jú huā jīn huáng jīn huáng ,zhōng jiān yǒu yī cóng bái sì shuāng de huā ér shì zhè me gū dú 。
jiù xiàng jīn tiān de jiǔ xí ,lǎo rén jiā jìn le shǎo nián qù de dì fāng 。
zhù shì
⑴yù jīn huáng :huā míng ,jí jīn guì ,zhè lǐ xíng róng jīn huáng sè de jú huā sì yù jīn huáng 。
⑵gū cóng :gū dú de yī cóng 。
⑶bái tóu wēng :shī rén zì wèi 。
bái jū yì zhè shǒu 《zhòng yáng xí shàng fù bái jú 》shī xiě dé xīn yǐng ér bié zhì ,cí yuē ér yì fēng 。quán shī biǎo dá le shī rén suī rán nián lǎo réng yǒu shǎo nián de qíng qù 。yǐ huā yù rén ,ráo yǒu qíng qù 。
tí wéi “fù bái jú ”,shī kāi tóu què xiān dào mǎn yuán de jú huā dōu shì jīn huáng sè 。“mǎn yuán huā jú yù jīn huáng ,zhōng yǒu gū cóng sè sì shuāng 。”zhè shì yòng péi chèn de shǒu fǎ ,shǐ xià jù zhōng nà bái sè de “gū cóng ”gèng wéi tū chū ,yóu rú “wàn lǜ cóng zhōng yī diǎn hóng ”,nà yī diǎn hóng sè yě jiù gèng jiā xiǎn mù le 。“mǎn ”“yù ”yǔ “gū ”liǎng xiàng duì zhào ,bái jú gèng wéi yǐn rù zhù mù 。“sè sì shuāng ”shēng dòng de bǐ yù ,miáo huì le bái jú jiǎo jié de sè cǎi 。
gèng miào de shì hòu liǎng jù :“hái sì jīn cháo gē jiǔ xí ,bái tóu wēng rén shǎo nián chǎng 。”shī rén yóu huā lián xiǎng dào rén ,lián xiǎng dào gē jiǔ xí shàng de qíng jǐng ,bǐ yù zì rán tiē qiē ,kàn sì xìn shǒu niān lái ,qí shí shì yóu yú shī rén suí shí liú xīn guān chá shēng huó ,gù néng xùn sù cóng xiàn shí shēng huó zhōng lái xuǎn qǔ cái liào ,zuò chū jù tǐ ér shēng dòng de bǐ yù 。zhè yī bǐ yù jǐn kòu tí yì ,chū rén yì liào yòu zài qíng lǐ zhī zhōng 。jié jù “bái tóu wēng rén shǎo nián chǎng ”,pō yǒu qíng qù 。bái jú suī shì “gū cóng ”,hǎo sì “bái tóu wēng ”,dàn shì què yǔ zhòng “shǎo nián ”zài yī qǐ ,bìng bú jiào gū jì 、cāng lǎo ,réng rán chōng mǎn qīng chūn huó lì 。
chóng yáng xí shàng fù bái jú
zhòng yáng xí shàng fù bái jú
mǎn yuán huā jú yù jīn huáng, zhōng yǒu gū cóng sè shì shuāng.
mǎn yuán huā jú yù jīn huáng ,zhōng yǒu gū cóng sè sì shuāng 。
hái shì jīn zhāo gē jiǔ xí, bái tóu wēng rù shào nián chǎng.
hái sì jīn cháo gē jiǔ xí ,bái tóu wēng rù shǎo nián chǎng 。