朝代:明代
作者:徐有贞
原文:
徐有贞(1407~1472)初名珵(chéng),字元玉,号天全,吴县(今江苏苏州)人,祝允明外祖父。宣德八年进士,授翰林编修。因谋划英宗复位,封武功伯兼华盖殿大学士,掌文渊阁事。后诬告杀害于谦、王文等,独揽大权。因与石亨、曹吉祥相恶,出任广东参政。后为石亨等诬陷,诏徙金齿(今云南保山)为民。亨败,得放归。成化初,复官无望,遂浪迹山水间。书法古雅雄健,山水清劲不凡,撰有《武功集》。
zhōng qiū yuè
中秋月
zhōng qiū yuè.
中秋月。
yuè dào zhōng qiū piān jiǎo jié.
月到中秋偏皎洁。
piān jiǎo jié, zhī tā duō shǎo, yīn qíng yuán quē.
偏皎洁,知他多少,阴晴圆缺。
yīn qíng yuán quē dōu xiū shuō, qiě xǐ rén jiān hǎo shí jié.
阴晴圆缺都休说,且喜人间好时节。
hǎo shí jié, yuàn dé nián nián, cháng jiàn zhōng qiū yuè.
好时节,愿得年年,常见中秋月。
xú yǒu zhēn (1407~1472)chū míng tǐng (chéng),zì yuán yù ,hào tiān quán ,wú xiàn (jīn jiāng sū sū zhōu )rén ,zhù yǔn míng wài zǔ fù 。xuān dé bā nián jìn shì ,shòu hàn lín biān xiū 。yīn móu huá yīng zōng fù wèi ,fēng wǔ gōng bó jiān huá gài diàn dà xué shì ,zhǎng wén yuān gé shì 。hòu wū gào shā hài yú qiān 、wáng wén děng ,dú lǎn dà quán 。yīn yǔ shí hēng 、cáo jí xiáng xiàng è ,chū rèn guǎng dōng cān zhèng 。hòu wéi shí hēng děng wū xiàn ,zhào xǐ jīn chǐ (jīn yún nán bǎo shān )wéi mín 。hēng bài ,dé fàng guī 。chéng huà chū ,fù guān wú wàng ,suí làng jì shān shuǐ jiān 。shū fǎ gǔ yǎ xióng jiàn ,shān shuǐ qīng jìn bú fán ,zhuàn yǒu 《wǔ gōng jí 》。
zhōng qiū yuè
zhōng qiū yuè
zhōng qiū yuè.
zhōng qiū yuè 。
yuè dào zhōng qiū piān jiǎo jié.
yuè dào zhōng qiū piān jiǎo jié 。
piān jiǎo jié, zhī tā duō shǎo, yīn qíng yuán quē.
piān jiǎo jié ,zhī tā duō shǎo ,yīn qíng yuán quē 。
yīn qíng yuán quē dōu xiū shuō, qiě xǐ rén jiān hǎo shí jié.
yīn qíng yuán quē dōu xiū shuō ,qiě xǐ rén jiān hǎo shí jiē 。
hǎo shí jié, yuàn dé nián nián, cháng jiàn zhōng qiū yuè.
hǎo shí jiē ,yuàn dé nián nián ,cháng jiàn zhōng qiū yuè 。