朝代:唐代
作者:杜甫
原文:
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
翻译
都说春江景物芳妍,而三春欲尽,怎么会不感到伤感呢?拄着拐杖漫步江头,站在芳洲上,只看见柳絮如颠似狂,肆无忌惮地随风飞舞,轻薄不自重的桃花追逐流水而去。
注释
(1)漫兴:随兴所至,信笔写来。
(2)芳洲:长满花草的水中陆地。
(3)颠狂:本指精神失常,引申为放荡不羁。
这组绝句写在杜甫寓居成都草堂的第二年,即代宗上元二年(761)。题作“漫兴”,有兴之所到随手写出之意。不求写尽,不求写全,也不是同一时成之。从九首诗的内容看,当为由春至夏相率写出,亦有次第可寻。
杜甫草堂周围的景色很秀丽,他在那儿的生活也比较安定。然而饱尝乱离之苦的诗人并没有忘记国难未除,故园难归;尽管眼前繁花簇簇,家国的愁思还时时萦绕在心头。其本意是写景抒情,并未有批判女子作风的意思,但因为其中两句所用意象“柳”“桃花”也用来形容女子,所谓残花败柳,面若桃花等。且诗中极尽其轻浮的状态,所有常被后人用来暗指女子作风的轻佻,不羁。
jué jù màn xìng jiǔ shǒu qí wǔ
绝句漫兴九首·其五
cháng duàn chūn jiāng yù jìn tóu, zhàng lí xú bù lì fāng zhōu.
肠断春江欲尽头,杖藜徐步立芳洲。
chūn jiāng yī zuò: jiāng chūn
(春江 一作:江春)
diān kuáng liǔ xù suí fēng qù, qīng bó táo huā zhú shuǐ liú.
颠狂柳絮随风去,轻薄桃花逐水流。
dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。
fān yì
dōu shuō chūn jiāng jǐng wù fāng yán ,ér sān chūn yù jìn ,zěn me huì bú gǎn dào shāng gǎn ne ?zhǔ zhe guǎi zhàng màn bù jiāng tóu ,zhàn zài fāng zhōu shàng ,zhī kàn jiàn liǔ xù rú diān sì kuáng ,sì wú jì dàn dì suí fēng fēi wǔ ,qīng báo bú zì zhòng de táo huā zhuī zhú liú shuǐ ér qù 。
zhù shì
(1)màn xìng :suí xìng suǒ zhì ,xìn bǐ xiě lái 。
(2)fāng zhōu :zhǎng mǎn huā cǎo de shuǐ zhōng lù dì 。
(3)diān kuáng :běn zhǐ jīng shén shī cháng ,yǐn shēn wéi fàng dàng bú jī 。
zhè zǔ jué jù xiě zài dù fǔ yù jū chéng dōu cǎo táng de dì èr nián ,jí dài zōng shàng yuán èr nián (761)。tí zuò “màn xìng ”,yǒu xìng zhī suǒ dào suí shǒu xiě chū zhī yì 。bú qiú xiě jìn ,bú qiú xiě quán ,yě bú shì tóng yī shí chéng zhī 。cóng jiǔ shǒu shī de nèi róng kàn ,dāng wéi yóu chūn zhì xià xiàng lǜ xiě chū ,yì yǒu cì dì kě xún 。
dù fǔ cǎo táng zhōu wéi de jǐng sè hěn xiù lì ,tā zài nà ér de shēng huó yě bǐ jiào ān dìng 。rán ér bǎo cháng luàn lí zhī kǔ de shī rén bìng méi yǒu wàng jì guó nán wèi chú ,gù yuán nán guī ;jìn guǎn yǎn qián fán huā cù cù ,jiā guó de chóu sī hái shí shí yíng rào zài xīn tóu 。qí běn yì shì xiě jǐng shū qíng ,bìng wèi yǒu pī pàn nǚ zǐ zuò fēng de yì sī ,dàn yīn wéi qí zhōng liǎng jù suǒ yòng yì xiàng “liǔ ”“táo huā ”yě yòng lái xíng róng nǚ zǐ ,suǒ wèi cán huā bài liǔ ,miàn ruò táo huā děng 。qiě shī zhōng jí jìn qí qīng fú de zhuàng tài ,suǒ yǒu cháng bèi hòu rén yòng lái àn zhǐ nǚ zǐ zuò fēng de qīng tiāo ,bú jī 。
jué jù màn xìng jiǔ shǒu qí wǔ
jué jù màn xìng jiǔ shǒu ·qí wǔ
cháng duàn chūn jiāng yù jìn tóu, zhàng lí xú bù lì fāng zhōu.
cháng duàn chūn jiāng yù jìn tóu ,zhàng lí xú bù lì fāng zhōu 。
chūn jiāng yī zuò: jiāng chūn
(chūn jiāng yī zuò :jiāng chūn )
diān kuáng liǔ xù suí fēng qù, qīng bó táo huā zhú shuǐ liú.
diān kuáng liǔ xù suí fēng qù ,qīng báo táo huā zhú shuǐ liú 。