59诗词查询网

《鹊桥仙·夜闻杜鹃》陆游原文、翻译、赏析和诗意(鹊桥仙·夜闻杜鹃 陆游)

朝代:宋代

作者:陆游

原文:

《鹊桥仙·夜闻杜鹃》 陆游

茅檐人静,蓬窗灯暗,春晚连江风雨。
林莺巢燕总无声,但月夜、常啼杜宇。
催成清泪,惊残孤梦,又拣深枝飞去。
故山犹自不堪听,况半世、飘然羁旅!

作者简介(陆游)

陆游头像

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。

鹊桥仙·夜闻杜鹃翻译及注释

翻译
暮春时节,眺望江面,风雨连天。篷蔽的茅屋里,烛灯明灭,悄无人言。连树林里的黄莺都停止了鸣叫,惟有杜鹃,在月夜里孤苦哀啼。
啼声越来越远,带着深深的漆黑的影子,惊醒了我的梦,让人清泪欲洒。年已半百,一畸零人,漂泊在孤旅的路上,想那只故园的杜鹃,带着故园的山水,让我不堪听闻矣。

注释
①春晚,即晚春,暮春时节。
②杜宇,杜鹃,总在春末时候叫,叫声似“不如归去”。
③故山犹自不堪听,意思是即便在故乡,听到这杜鹃的鸣声也够难受的。

鹊桥仙·夜闻杜鹃赏析

  公元1172年(乾道八年)冬陆游离开南郑,第二年春天在成都任职,之后又在西川淹留了六年。据夏承焘《放翁词编年笺注》,此词就写于这段时间。杜鹃,在蜀也是常见的暮春而鸣。它又名杜宇、子规、鹈鴂,古人曾赋予它很多意义,蜀人更把它编成了一个哀凄动人的故事。(《成都记》:“望帝死,其魂化为鸟,名曰杜鹃。”)因此,这种鸟的啼鸣常引起人们的许多联想,住在蜀地的文士关于杜鹃的吟咏当然就更多,杜甫入蜀就有不少这样的作品。陆游在成都时的心情本来就不大好,再加上他“夜闻杜鹃”,自然会惊动敏感的心弦而思绪万千了。

  上片描述杜鹃夜啼的情景。词人从景物写起:“茅檐人静,蓬窗灯暗,春晚连江风雨。”“茅檐”、“蓬窗”指其简陋的寓所。当然,陆游住所未必如此,这样写无非是形容客居的萧条,读者不必拘执。在这样的寓所里,“晻晻黄昏后,寂寂人定初”,坐在昏黄的灯下,他该是多么寂寥。同时作者想象出“连江风雨”、“萧萧暗雨打窗声”。其愁绪便跃然纸上。“林莺巢燕总无声,但月夜、常啼杜宇。”这时他听到了鹃啼,但又不直接写,而是先反衬一笔:莺燕无声使得鹃啼显得分外清晰、刺耳;莺燕在早春显得特别活跃,一到晚春便“燕懒莺残”、悄然无声了,对这“无声”的怨悱,就是对“有声”的厌烦。“总”字传达出了那种怨责、无奈的情味。接着再泛写一笔:“但月夜、常啼杜宇。”“月夜”自然不是这个风雨之夜,月夜的鹃啼是很凄楚的—— “又闻子规啼夜月,愁空山”(李白《蜀道难》)—— 何况是此时此境呢! “常啼”显出这刺激不是一天两天,这样写是为了加强此夜闻鹃的感受。

  下片是写夜闻鹃鸣的环境,着重于气氛的渲染。杜鹃,又名杜宇,这种传说中古代蜀帝灵魂的鸟,常在夜间啼叫,其声凄厉悲凉,往往触发旅人思乡之情。杜鹃这种“悲鸟”,在这种环境气氛里啼鸣,更加使人感到愁苦不堪。接着下片就写愁苦情状及内心痛楚。

  “催成清泪,惊残孤梦,又拣深枝飞去。”这杜鹃竟然可以在发出鸣叫,催成词人几行清泪,惊残他一枕孤梦之后,又拣深枝飞去。“孤梦”点明:客中无聊,寄之于梦,偏又被“惊残”。“催成清泪”,因啼声一声紧似一声,故曰“催”。就这样还不停息,“又拣深枝飞去”,继续它的哀鸣。“又”,表明作者对鹃夜啼的无可奈何。杜甫《子规》写道:“客愁那听此,故作傍人低!”—— 客中愁闷时那能听这啼声,可是那杜鹃却似故意追着人飞!这里写的也是这种情况。鹃啼除了在总体上给人一种悲凄之感、一种心理重负之外,还由于它的象征意义引起人们的种种联想。比如它在暮春啼鸣,使人觉得春天似乎是被它送走的,它的啼鸣常引起人们时序倏忽之感,如《离骚》“恐鹈鴂之先鸣兮,使夫百草为之不芳”。同时,这种鸟的鸣声好似说“不如归去”,因此又常引起人们的羁愁。所以作者在下面写道:“故山犹自不堪听,况半世、飘然羁旅!”“故山”,故乡。“半世”,陆游至成都已是四十九岁,故说半世。这结尾的两句进一步表明处境,生发感慨,把他此时闻鹃内心深层的意念揭示出来了。在故乡听鹃当然引不起羁愁,之所以“不堪听”,就是因为打动了岁月如流、志业未遂的心绪,而此时作客他乡更增加了一重羁愁,这里的“犹自……况”就是表示这种递进。《词林纪事》卷十一引《词统》云:“去国离乡之感,触绪纷来,读之令人於邑”(於邑,通呜咽)。

  纵观全词,作者先绘景,渲染气氛,再用对比托出杜鹃夜啼,接着写啼声引发的感受,最后通过联想,表达人生的感慨。可谓结构细密,层次分明。作品深沉凝重的情味,凄切悲凉的格调,令人品赏难尽,感慨不已。

  陆游是在他四十六岁时来夔州任通判的,途中曾作诗道:“四方男子事,不敢恨飘零”(《夜思》),情绪还是不错的。两年后到南郑的王炎幕府里赞襄军事,使他得以亲临前线,心情十分振奋。他曾身着戎装,参加过大散关的卫戍。这时他觉得王师北定中原有日,自己“英雄用武之地”的机会到了。可是好景不长,只半年多,王炎幕府被解散,自己也被调往成都,离开了如火如荼的前线生活,这当头一棒,是对作者的突如其来的打击可以想见。以后他辗转于西川各地,无路请缨,沉沦下僚,直到离蜀东归。由此看来,他的岁月蹉跎之感是融合了对功名的失意、对时局的忧念:“况半世、飘然羁旅!”从这痛切的语气里,可以体会出他对朝廷如此对待自己的严重不满。

  陈廷焯比较推重这首词。《白雨斋词话》云:“放翁词,惟《鹊桥仙·夜闻杜鹃》一章,借物寓言,较他作为合乎古。”陈廷焯论词重视比兴、委曲、沉郁,这首词由闻鹃感兴,由表及里、由浅入深,曲折婉转地传达了作者内心的苦闷,在构思上、表达上是比陆游其它一些作品讲究些。但这仅是论词的一个方面的标准。放翁词大抵同于苏轼、辛弃疾之作,虽有些作品如陈氏所言“粗而不精”,但还是有不少激昂感慨、敷腴俊逸者,扬此抑彼就失之偏颇了。

鹊桥仙·夜闻杜鹃题解

  此词选自《渭南文集》,作者在蜀,曾一度任南郑(今陕西汉中)军职,不久改调成都参议官,投闲置散,抱负难展,失意之极,因咏啼鹃以抒怀抱。通篇借物寓情,以环境冷落渲染凄凉气氛,以莺燕无声反衬杜宇啼鸣,悲凉悉苦。《词林纪事》引《词统》云:“去国离乡之感,触绪纷来,读之令人於邑。”

鹊桥仙·夜闻杜鹃简评

  梦中还是从戎南郑的边城角声,醒来却闻羁旅成都的杜鹃啼鸣。“千里曜戈甲”的壮景,由此破碎为茅檐孤灯的暗夜;那“气吞残虏”的雄怀,又何堪临对这春晚的“连江风雨”?杜鹃是蜀中望帝的化身,它的啼鸣,似乎总在提醒羁人“归去”。但放翁的志向,本就在“欲倾天上银河水,净洗关中胡虏尘”,他也曾在诗中再三申诉:“四方男儿事,不敢恨飘零。”那么,这“故山”就不应只指故乡山阴,当还包含了半壁沦落的故国河山。而半世飘然的“羁旅”,更还伴和着“老却英雄似等闲”的无限悲慨了。

《鹊桥仙·夜闻杜鹃》陆游 拼音读音参考

què qiáo xiān yè wén dù juān
鹊桥仙·夜闻杜鹃

máo yán rén jìng, péng chuāng dēng àn, chūn wǎn lián jiāng fēng yǔ.
茅檐人静,蓬窗灯暗,春晚连江风雨。
lín yīng cháo yàn zǒng wú shēng, dàn yuè yè cháng tí dù yǔ.
林莺巢燕总无声,但月夜、常啼杜宇。
cuī chéng qīng lèi, jīng cán gū mèng, yòu jiǎn shēn zhī fēi qù.
催成清泪,惊残孤梦,又拣深枝飞去。
gù shān yóu zì bù kān tīng, kuàng bàn shì piāo rán jī lǚ!
故山犹自不堪听,况半世、飘然羁旅!

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

《què qiáo xiān ·yè wén dù juān 》 lù yóu

máo yán rén jìng ,péng chuāng dēng àn ,chūn wǎn lián jiāng fēng yǔ 。
lín yīng cháo yàn zǒng wú shēng ,dàn yuè yè 、cháng tí dù yǔ 。
cuī chéng qīng lèi ,jīng cán gū mèng ,yòu jiǎn shēn zhī fēi qù 。
gù shān yóu zì bú kān tīng ,kuàng bàn shì 、piāo rán jī lǚ !

zuò zhě jiǎn jiè (lù yóu )

lù yóu tóu xiàng

lù yóu (1125—1210),zì wù guān ,hào fàng wēng 。hàn zú ,yuè zhōu shān yīn (jīn zhè jiāng shào xìng )rén ,nán sòng zhe míng shī rén 。shǎo shí shòu jiā tíng ài guó sī xiǎng xūn táo ,gāo zōng shí yīng lǐ bù shì ,wéi qín guì suǒ chù 。xiào zōng shí cì jìn shì chū shēn 。zhōng nián rù shǔ ,tóu shēn jun1 lǚ shēng huó ,guān zhì bǎo zhāng gé dài zhì 。wǎn nián tuì jū jiā xiāng 。chuàng zuò shī gē jīn cún jiǔ qiān duō shǒu ,nèi róng jí wéi fēng fù 。zhe yǒu 《jiàn nán shī gǎo 》、《wèi nán wén jí 》、《nán táng shū 》、《lǎo xué ān bǐ jì 》děng 。

què qiáo xiān ·yè wén dù juān fān yì jí zhù shì

fān yì
mù chūn shí jiē ,tiào wàng jiāng miàn ,fēng yǔ lián tiān 。péng bì de máo wū lǐ ,zhú dēng míng miè ,qiāo wú rén yán 。lián shù lín lǐ de huáng yīng dōu tíng zhǐ le míng jiào ,wéi yǒu dù juān ,zài yuè yè lǐ gū kǔ āi tí 。
tí shēng yuè lái yuè yuǎn ,dài zhe shēn shēn de qī hēi de yǐng zǐ ,jīng xǐng le wǒ de mèng ,ràng rén qīng lèi yù sǎ 。nián yǐ bàn bǎi ,yī jī líng rén ,piāo bó zài gū lǚ de lù shàng ,xiǎng nà zhī gù yuán de dù juān ,dài zhe gù yuán de shān shuǐ ,ràng wǒ bú kān tīng wén yǐ 。

zhù shì
①chūn wǎn ,jí wǎn chūn ,mù chūn shí jiē 。
②dù yǔ ,dù juān ,zǒng zài chūn mò shí hòu jiào ,jiào shēng sì “bú rú guī qù ”。
③gù shān yóu zì bú kān tīng ,yì sī shì jí biàn zài gù xiāng ,tīng dào zhè dù juān de míng shēng yě gòu nán shòu de 。

què qiáo xiān ·yè wén dù juān shǎng xī

  gōng yuán 1172nián (qián dào bā nián )dōng lù yóu lí kāi nán zhèng ,dì èr nián chūn tiān zài chéng dōu rèn zhí ,zhī hòu yòu zài xī chuān yān liú le liù nián 。jù xià chéng tāo 《fàng wēng cí biān nián jiān zhù 》,cǐ cí jiù xiě yú zhè duàn shí jiān 。dù juān ,zài shǔ yě shì cháng jiàn de mù chūn ér míng 。tā yòu míng dù yǔ 、zǐ guī 、tí guī ,gǔ rén céng fù yǔ tā hěn duō yì yì ,shǔ rén gèng bǎ tā biān chéng le yī gè āi qī dòng rén de gù shì 。(《chéng dōu jì 》:“wàng dì sǐ ,qí hún huà wéi niǎo ,míng yuē dù juān 。”)yīn cǐ ,zhè zhǒng niǎo de tí míng cháng yǐn qǐ rén men de xǔ duō lián xiǎng ,zhù zài shǔ dì de wén shì guān yú dù juān de yín yǒng dāng rán jiù gèng duō ,dù fǔ rù shǔ jiù yǒu bú shǎo zhè yàng de zuò pǐn 。lù yóu zài chéng dōu shí de xīn qíng běn lái jiù bú dà hǎo ,zài jiā shàng tā “yè wén dù juān ”,zì rán huì jīng dòng mǐn gǎn de xīn xián ér sī xù wàn qiān le 。

  shàng piàn miáo shù dù juān yè tí de qíng jǐng 。cí rén cóng jǐng wù xiě qǐ :“máo yán rén jìng ,péng chuāng dēng àn ,chūn wǎn lián jiāng fēng yǔ 。”“máo yán ”、“péng chuāng ”zhǐ qí jiǎn lòu de yù suǒ 。dāng rán ,lù yóu zhù suǒ wèi bì rú cǐ ,zhè yàng xiě wú fēi shì xíng róng kè jū de xiāo tiáo ,dú zhě bú bì jū zhí 。zài zhè yàng de yù suǒ lǐ ,“ǎn ǎn huáng hūn hòu ,jì jì rén dìng chū ”,zuò zài hūn huáng de dēng xià ,tā gāi shì duō me jì liáo 。tóng shí zuò zhě xiǎng xiàng chū “lián jiāng fēng yǔ ”、“xiāo xiāo àn yǔ dǎ chuāng shēng ”。qí chóu xù biàn yuè rán zhǐ shàng 。“lín yīng cháo yàn zǒng wú shēng ,dàn yuè yè 、cháng tí dù yǔ 。”zhè shí tā tīng dào le juān tí ,dàn yòu bú zhí jiē xiě ,ér shì xiān fǎn chèn yī bǐ :yīng yàn wú shēng shǐ dé juān tí xiǎn dé fèn wài qīng xī 、cì ěr ;yīng yàn zài zǎo chūn xiǎn dé tè bié huó yuè ,yī dào wǎn chūn biàn “yàn lǎn yīng cán ”、qiāo rán wú shēng le ,duì zhè “wú shēng ”de yuàn fěi ,jiù shì duì “yǒu shēng ”de yàn fán 。“zǒng ”zì chuán dá chū le nà zhǒng yuàn zé 、wú nài de qíng wèi 。jiē zhe zài fàn xiě yī bǐ :“dàn yuè yè 、cháng tí dù yǔ 。”“yuè yè ”zì rán bú shì zhè gè fēng yǔ zhī yè ,yuè yè de juān tí shì hěn qī chǔ de —— “yòu wén zǐ guī tí yè yuè ,chóu kōng shān ”(lǐ bái 《shǔ dào nán 》)—— hé kuàng shì cǐ shí cǐ jìng ne ! “cháng tí ”xiǎn chū zhè cì jī bú shì yī tiān liǎng tiān ,zhè yàng xiě shì wéi le jiā qiáng cǐ yè wén juān de gǎn shòu 。

  xià piàn shì xiě yè wén juān míng de huán jìng ,zhe zhòng yú qì fēn de xuàn rǎn 。dù juān ,yòu míng dù yǔ ,zhè zhǒng chuán shuō zhōng gǔ dài shǔ dì líng hún de niǎo ,cháng zài yè jiān tí jiào ,qí shēng qī lì bēi liáng ,wǎng wǎng chù fā lǚ rén sī xiāng zhī qíng 。dù juān zhè zhǒng “bēi niǎo ”,zài zhè zhǒng huán jìng qì fēn lǐ tí míng ,gèng jiā shǐ rén gǎn dào chóu kǔ bú kān 。jiē zhe xià piàn jiù xiě chóu kǔ qíng zhuàng jí nèi xīn tòng chǔ 。

  “cuī chéng qīng lèi ,jīng cán gū mèng ,yòu jiǎn shēn zhī fēi qù 。”zhè dù juān jìng rán kě yǐ zài fā chū míng jiào ,cuī chéng cí rén jǐ háng qīng lèi ,jīng cán tā yī zhěn gū mèng zhī hòu ,yòu jiǎn shēn zhī fēi qù 。“gū mèng ”diǎn míng :kè zhōng wú liáo ,jì zhī yú mèng ,piān yòu bèi “jīng cán ”。“cuī chéng qīng lèi ”,yīn tí shēng yī shēng jǐn sì yī shēng ,gù yuē “cuī ”。jiù zhè yàng hái bú tíng xī ,“yòu jiǎn shēn zhī fēi qù ”,jì xù tā de āi míng 。“yòu ”,biǎo míng zuò zhě duì juān yè tí de wú kě nài hé 。dù fǔ 《zǐ guī 》xiě dào :“kè chóu nà tīng cǐ ,gù zuò bàng rén dī !”—— kè zhōng chóu mèn shí nà néng tīng zhè tí shēng ,kě shì nà dù juān què sì gù yì zhuī zhe rén fēi !zhè lǐ xiě de yě shì zhè zhǒng qíng kuàng 。juān tí chú le zài zǒng tǐ shàng gěi rén yī zhǒng bēi qī zhī gǎn 、yī zhǒng xīn lǐ zhòng fù zhī wài ,hái yóu yú tā de xiàng zhēng yì yì yǐn qǐ rén men de zhǒng zhǒng lián xiǎng 。bǐ rú tā zài mù chūn tí míng ,shǐ rén jiào dé chūn tiān sì hū shì bèi tā sòng zǒu de ,tā de tí míng cháng yǐn qǐ rén men shí xù shū hū zhī gǎn ,rú 《lí sāo 》“kǒng tí guī zhī xiān míng xī ,shǐ fū bǎi cǎo wéi zhī bú fāng ”。tóng shí ,zhè zhǒng niǎo de míng shēng hǎo sì shuō “bú rú guī qù ”,yīn cǐ yòu cháng yǐn qǐ rén men de jī chóu 。suǒ yǐ zuò zhě zài xià miàn xiě dào :“gù shān yóu zì bú kān tīng ,kuàng bàn shì 、piāo rán jī lǚ !”“gù shān ”,gù xiāng 。“bàn shì ”,lù yóu zhì chéng dōu yǐ shì sì shí jiǔ suì ,gù shuō bàn shì 。zhè jié wěi de liǎng jù jìn yī bù biǎo míng chù jìng ,shēng fā gǎn kǎi ,bǎ tā cǐ shí wén juān nèi xīn shēn céng de yì niàn jiē shì chū lái le 。zài gù xiāng tīng juān dāng rán yǐn bú qǐ jī chóu ,zhī suǒ yǐ “bú kān tīng ”,jiù shì yīn wéi dǎ dòng le suì yuè rú liú 、zhì yè wèi suí de xīn xù ,ér cǐ shí zuò kè tā xiāng gèng zēng jiā le yī zhòng jī chóu ,zhè lǐ de “yóu zì ……kuàng ”jiù shì biǎo shì zhè zhǒng dì jìn 。《cí lín jì shì 》juàn shí yī yǐn 《cí tǒng 》yún :“qù guó lí xiāng zhī gǎn ,chù xù fēn lái ,dú zhī lìng rén yú yì ”(yú yì ,tōng wū yān )。

  zòng guān quán cí ,zuò zhě xiān huì jǐng ,xuàn rǎn qì fēn ,zài yòng duì bǐ tuō chū dù juān yè tí ,jiē zhe xiě tí shēng yǐn fā de gǎn shòu ,zuì hòu tōng guò lián xiǎng ,biǎo dá rén shēng de gǎn kǎi 。kě wèi jié gòu xì mì ,céng cì fèn míng 。zuò pǐn shēn chén níng zhòng de qíng wèi ,qī qiē bēi liáng de gé diào ,lìng rén pǐn shǎng nán jìn ,gǎn kǎi bú yǐ 。

  lù yóu shì zài tā sì shí liù suì shí lái kuí zhōu rèn tōng pàn de ,tú zhōng céng zuò shī dào :“sì fāng nán zǐ shì ,bú gǎn hèn piāo líng ”(《yè sī 》),qíng xù hái shì bú cuò de 。liǎng nián hòu dào nán zhèng de wáng yán mù fǔ lǐ zàn xiāng jun1 shì ,shǐ tā dé yǐ qīn lín qián xiàn ,xīn qíng shí fèn zhèn fèn 。tā céng shēn zhe róng zhuāng ,cān jiā guò dà sàn guān de wèi shù 。zhè shí tā jiào dé wáng shī běi dìng zhōng yuán yǒu rì ,zì jǐ “yīng xióng yòng wǔ zhī dì ”de jī huì dào le 。kě shì hǎo jǐng bú zhǎng ,zhī bàn nián duō ,wáng yán mù fǔ bèi jiě sàn ,zì jǐ yě bèi diào wǎng chéng dōu ,lí kāi le rú huǒ rú tú de qián xiàn shēng huó ,zhè dāng tóu yī bàng ,shì duì zuò zhě de tū rú qí lái de dǎ jī kě yǐ xiǎng jiàn 。yǐ hòu tā niǎn zhuǎn yú xī chuān gè dì ,wú lù qǐng yīng ,chén lún xià liáo ,zhí dào lí shǔ dōng guī 。yóu cǐ kàn lái ,tā de suì yuè cuō tuó zhī gǎn shì róng hé le duì gōng míng de shī yì 、duì shí jú de yōu niàn :“kuàng bàn shì 、piāo rán jī lǚ !”cóng zhè tòng qiē de yǔ qì lǐ ,kě yǐ tǐ huì chū tā duì cháo tíng rú cǐ duì dài zì jǐ de yán zhòng bú mǎn 。

  chén tíng chāo bǐ jiào tuī zhòng zhè shǒu cí 。《bái yǔ zhāi cí huà 》yún :“fàng wēng cí ,wéi 《què qiáo xiān ·yè wén dù juān 》yī zhāng ,jiè wù yù yán ,jiào tā zuò wéi hé hū gǔ 。”chén tíng chāo lùn cí zhòng shì bǐ xìng 、wěi qǔ 、chén yù ,zhè shǒu cí yóu wén juān gǎn xìng ,yóu biǎo jí lǐ 、yóu qiǎn rù shēn ,qǔ shé wǎn zhuǎn dì chuán dá le zuò zhě nèi xīn de kǔ mèn ,zài gòu sī shàng 、biǎo dá shàng shì bǐ lù yóu qí tā yī xiē zuò pǐn jiǎng jiū xiē 。dàn zhè jǐn shì lùn cí de yī gè fāng miàn de biāo zhǔn 。fàng wēng cí dà dǐ tóng yú sū shì 、xīn qì jí zhī zuò ,suī yǒu xiē zuò pǐn rú chén shì suǒ yán “cū ér bú jīng ”,dàn hái shì yǒu bú shǎo jī áng gǎn kǎi 、fū yú jun4 yì zhě ,yáng cǐ yì bǐ jiù shī zhī piān pō le 。

què qiáo xiān ·yè wén dù juān tí jiě

  cǐ cí xuǎn zì 《wèi nán wén jí 》,zuò zhě zài shǔ ,céng yī dù rèn nán zhèng (jīn shǎn xī hàn zhōng )jun1 zhí ,bú jiǔ gǎi diào chéng dōu cān yì guān ,tóu xián zhì sàn ,bào fù nán zhǎn ,shī yì zhī jí ,yīn yǒng tí juān yǐ shū huái bào 。tōng piān jiè wù yù qíng ,yǐ huán jìng lěng luò xuàn rǎn qī liáng qì fēn ,yǐ yīng yàn wú shēng fǎn chèn dù yǔ tí míng ,bēi liáng xī kǔ 。《cí lín jì shì 》yǐn 《cí tǒng 》yún :“qù guó lí xiāng zhī gǎn ,chù xù fēn lái ,dú zhī lìng rén yú yì 。”

què qiáo xiān ·yè wén dù juān jiǎn píng

  mèng zhōng hái shì cóng róng nán zhèng de biān chéng jiǎo shēng ,xǐng lái què wén jī lǚ chéng dōu de dù juān tí míng 。“qiān lǐ yào gē jiǎ ”de zhuàng jǐng ,yóu cǐ pò suì wéi máo yán gū dēng de àn yè ;nà “qì tūn cán lǔ ”de xióng huái ,yòu hé kān lín duì zhè chūn wǎn de “lián jiāng fēng yǔ ”?dù juān shì shǔ zhōng wàng dì de huà shēn ,tā de tí míng ,sì hū zǒng zài tí xǐng jī rén “guī qù ”。dàn fàng wēng de zhì xiàng ,běn jiù zài “yù qīng tiān shàng yín hé shuǐ ,jìng xǐ guān zhōng hú lǔ chén ”,tā yě céng zài shī zhōng zài sān shēn sù :“sì fāng nán ér shì ,bú gǎn hèn piāo líng 。”nà me ,zhè “gù shān ”jiù bú yīng zhī zhǐ gù xiāng shān yīn ,dāng hái bāo hán le bàn bì lún luò de gù guó hé shān 。ér bàn shì piāo rán de “jī lǚ ”,gèng hái bàn hé zhe “lǎo què yīng xióng sì děng xián ”de wú xiàn bēi kǎi le 。

《què qiáo xiān ·yè wén dù juān 》lù yóu pīn yīn dú yīn cān kǎo

què qiáo xiān yè wén dù juān
què qiáo xiān ·yè wén dù juān

máo yán rén jìng, péng chuāng dēng àn, chūn wǎn lián jiāng fēng yǔ.
máo yán rén jìng ,péng chuāng dēng àn ,chūn wǎn lián jiāng fēng yǔ 。
lín yīng cháo yàn zǒng wú shēng, dàn yuè yè cháng tí dù yǔ.
lín yīng cháo yàn zǒng wú shēng ,dàn yuè yè 、cháng tí dù yǔ 。
cuī chéng qīng lèi, jīng cán gū mèng, yòu jiǎn shēn zhī fēi qù.
cuī chéng qīng lèi ,jīng cán gū mèng ,yòu jiǎn shēn zhī fēi qù 。
gù shān yóu zì bù kān tīng, kuàng bàn shì piāo rán jī lǚ!
gù shān yóu zì bú kān tīng ,kuàng bàn shì 、piāo rán jī lǚ !

相关翻译

相关赏析

作者介绍

陆游
陆游 陆游(1125-1210)字务观,号放翁,山阴(今浙江绍兴)人,陆佃之孙。陆游是南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。...

热门诗词推荐

打麻将必胜绝技推荐版下载
4800青苹果影视手机版-4800青苹果影视手机版娱乐畅享版下载v10.211
满江红(饯前政卢光祖赴鼎州幕席上作)
九日登长城关楼
铜陵掼蛋精品手游下载
打保皇扑克精选游戏安装
危俊(林不容兮鸣蜩)
《黄鸟》黄鸟佚名原文、翻译、赏析和诗意
终南僧
记忆扑克牌最新版本下载
Copyright © 2022 59诗词查询网 All Rights Reserved.
京ICP备14007314号