朝代:唐代
作者:孟浩然
原文:
孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
sòng zhāng cān míng jīng jǔ jiān xiàng jīng zhōu jìn shěng
送张参明经举兼向泾州觐省
shí wǔ cǎi yī nián, chéng huān cí mǔ qián.
十五彩衣年,承欢慈母前。
xiào lián yīn suì gòng, huái jú xiàng qín chuān.
孝廉因岁贡,怀橘向秦川。
sì zuò tuī wén jǔ, zhōng láng xǔ zhòng xuān.
四座推文举,中郎许仲宣。
fàn zhōu jiāng shàng bié, shuí bù yǎng shén xiān.
泛舟江上别,谁不仰神仙。
mèng hào rán (689-740),nán ,hàn zú ,táng dài shī rén 。běn míng bú xiáng (yī shuō míng hào ),zì hào rán ,xiāng zhōu xiāng yáng (jīn hú běi xiāng yáng )rén ,shì chēng “mèng xiāng yáng ”。hào rán ,shǎo hǎo jiē yì ,xǐ jì rén huàn nán ,gōng yú shī 。nián sì shí yóu jīng shī ,táng xuán zōng zhào yǒng qí shī ,zhì “bú cái míng zhǔ qì ”zhī yǔ ,xuán zōng wèi :“qīng zì bú qiú shì ,zhèn wèi cháng qì qīng ,nài hé wū wǒ ?”yīn fàng hái wèi shì ,hòu yǐn jū lù mén shān ,zhe shī èr bǎi yú shǒu 。mèng hào rán yǔ lìng yī wèi shān shuǐ tián yuán shī rén wáng wéi hé chēng wéi “wáng mèng ”。
sòng zhāng cān míng jīng jǔ jiān xiàng jīng zhōu jìn shěng
sòng zhāng cān míng jīng jǔ jiān xiàng jīng zhōu jìn shěng
shí wǔ cǎi yī nián, chéng huān cí mǔ qián.
shí wǔ cǎi yī nián ,chéng huān cí mǔ qián 。
xiào lián yīn suì gòng, huái jú xiàng qín chuān.
xiào lián yīn suì gòng ,huái jú xiàng qín chuān 。
sì zuò tuī wén jǔ, zhōng láng xǔ zhòng xuān.
sì zuò tuī wén jǔ ,zhōng láng xǔ zhòng xuān 。
fàn zhōu jiāng shàng bié, shuí bù yǎng shén xiān.
fàn zhōu jiāng shàng bié ,shuí bú yǎng shén xiān 。