朝代:唐代
作者:杜甫
原文:
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
là rì
腊日
là rì cháng nián nuǎn shàng yáo, jīn nián là rì dòng quán xiāo.
腊日常年暖尚遥,今年腊日冻全消。
qīn líng xuě sè hái xuān cǎo, lòu xiè chūn guāng yǒu liǔ tiáo.
侵陵雪色还萱草,漏泄春光有柳条。
zòng jiǔ yù móu liáng yè zuì, huán jiā chū sàn zǐ chén cháo.
纵酒欲谋良夜醉,还家初散紫宸朝。
kǒu zhī miàn yào suí ēn zé, cuì guǎn yín yīng xià jiǔ xiāo.
口脂面药随恩泽,翠管银罂下九霄。
dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。
là rì
là rì
là rì cháng nián nuǎn shàng yáo, jīn nián là rì dòng quán xiāo.
là rì cháng nián nuǎn shàng yáo ,jīn nián là rì dòng quán xiāo 。
qīn líng xuě sè hái xuān cǎo, lòu xiè chūn guāng yǒu liǔ tiáo.
qīn líng xuě sè hái xuān cǎo ,lòu xiè chūn guāng yǒu liǔ tiáo 。
zòng jiǔ yù móu liáng yè zuì, huán jiā chū sàn zǐ chén cháo.
zòng jiǔ yù móu liáng yè zuì ,hái jiā chū sàn zǐ chén cháo 。
kǒu zhī miàn yào suí ēn zé, cuì guǎn yín yīng xià jiǔ xiāo.
kǒu zhī miàn yào suí ēn zé ,cuì guǎn yín yīng xià jiǔ xiāo 。