朝代:唐代
作者:白居易
原文:
白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。
①宴桃源:词牌名。
②等闲:无端。
yàn táo yuán
宴桃源
qián dù xiǎo huā jìng yuàn, bù bǐ xún cháng shí jiàn.
前度小花静院,不比寻常时见。
jiàn le yòu hái xiū, chóu què děng xián fēn sǎn.
见了又还休,愁却等闲分散。
cháng duàn, cháng duàn, jì qǔ chāi héng bìn luàn.
肠断,肠断,记取钗横鬓乱。
bái jū yì (772nián -846nián ),zì lè tiān ,hào xiāng shān jū shì ,yòu hào zuì yín xiān shēng ,zǔ jí tài yuán ,dào qí céng zǔ fù shí qiān jū xià guī ,shēng yú hé nán xīn zhèng 。shì táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,táng dài sān dà shī rén zhī yī 。bái jū yì yǔ yuán zhěn gòng tóng chàng dǎo xīn lè fǔ yùn dòng ,shì chēng “yuán bái ”,yǔ liú yǔ xī bìng chēng “liú bái ”。bái jū yì de shī gē tí cái guǎng fàn ,xíng shì duō yàng ,yǔ yán píng yì tōng sú ,yǒu “shī mó ”hé “shī wáng ”zhī chēng 。guān zhì hàn lín xué shì 、zuǒ zàn shàn dà fū 。gōng yuán 846nián ,bái jū yì zài luò yáng shì shì ,zàng yú xiāng shān 。yǒu 《bái shì zhǎng qìng jí 》chuán shì ,dài biǎo shī zuò yǒu 《zhǎng hèn gē 》、《mài tàn wēng 》、《pí pá háng 》děng 。
①yàn táo yuán :cí pái míng 。
②děng xián :wú duān 。
yàn táo yuán
yàn táo yuán
qián dù xiǎo huā jìng yuàn, bù bǐ xún cháng shí jiàn.
qián dù xiǎo huā jìng yuàn ,bú bǐ xún cháng shí jiàn 。
jiàn le yòu hái xiū, chóu què děng xián fēn sǎn.
jiàn le yòu hái xiū ,chóu què děng xián fèn sàn 。
cháng duàn, cháng duàn, jì qǔ chāi héng bìn luàn.
cháng duàn ,cháng duàn ,jì qǔ chāi héng bìn luàn 。