朝代:明代
作者:王恭
原文:
王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。
翻译
一夜间,春风吹遍了衡阳城,雁儿盘算着路程,准备立刻从楚水边飞回燕山旁。不要怪我春天一来就要回去,江南虽好,却是他乡!
注释
衡阳:在湖南省,相传大雁南飞,到衡阳为止。
楚水:指南方。燕山:指北方
chūn yàn
春雁
chūn fēng yī yè dào héng yáng, chǔ shuǐ yān shān wàn lǐ cháng.
春风一夜到衡阳,楚水燕山万里长。
mò dào chūn lái biàn guī qù, jiāng nán suī hǎo shì tā xiāng.
莫道春来便归去,江南虽好是他乡。
wáng gōng (1343-? ),zì ān zhòng ,zhǎng lè shā dī rén 。jiā pín ,shǎo yóu jiāng hú jiān ,zhōng nián yǐn jū qī yán shān ,wéi qiáo fū 20duō nián ,zì hào “jiē shān qiáo zhě ”。shàn shī wén ,yǔ gāo mù bǐng 、chén liàng děng zhū wén shì chàng hé ,míng zhòng yī shí 。shī rén wáng céng wéi tā zuò 《jiē shān qiáo zhě chuán 》。míng yǒng lè èr nián (1404nián ),nián jiè liù shí suì de wáng gōng yǐ rú shì jiàn wéi hàn lín dài zhào ,chì xiū 《yǒng lè dà diǎn 》。yǒng lè wǔ nián ,《yǒng lè dà diǎn 》xiū chéng ,wáng gōng shì shī gāo dì ,shòu hàn lín diǎn jí 。bú jiǔ ,cí guān fǎn lǐ 。wáng gōng zuò shī ,cái sī mǐn jié ,xià bǐ qiān yán lì jiù ,shī fēng duō qī wǎn ,yǐn yù pō shēn 。wéi mǐn zhōng shí cái zǐ zhī yī ,zhe yǒu 《bái yún qiáo jí 》sì juàn ,《cǎo zé kuáng gē 》wǔ juàn jí 《fēng tái qīng xiào 》děng 。
fān yì
yī yè jiān ,chūn fēng chuī biàn le héng yáng chéng ,yàn ér pán suàn zhe lù chéng ,zhǔn bèi lì kè cóng chǔ shuǐ biān fēi huí yàn shān páng 。bú yào guài wǒ chūn tiān yī lái jiù yào huí qù ,jiāng nán suī hǎo ,què shì tā xiāng !
zhù shì
héng yáng :zài hú nán shěng ,xiàng chuán dà yàn nán fēi ,dào héng yáng wéi zhǐ 。
chǔ shuǐ :zhǐ nán fāng 。yàn shān :zhǐ běi fāng
chūn yàn
chūn yàn
chūn fēng yī yè dào héng yáng, chǔ shuǐ yān shān wàn lǐ cháng.
chūn fēng yī yè dào héng yáng ,chǔ shuǐ yàn shān wàn lǐ zhǎng 。
mò dào chūn lái biàn guī qù, jiāng nán suī hǎo shì tā xiāng.
mò dào chūn lái biàn guī qù ,jiāng nán suī hǎo shì tā xiāng 。