朝代:清代
作者:曹雪芹
原文:
曹雪芹,名霑,字梦阮,号雪芹,又号芹溪、芹圃。清代著名文学家,小说家。先祖为中原汉人,满洲正白旗包衣出身。素性放达,曾身杂优伶而被钥空房。爱好研究广泛:金石、诗书、绘画、园林、中医、织补、工艺、饮食等。他出身于一个“百年望族”的大官僚地主家庭,因家庭的衰败饱尝人世辛酸,后以坚韧不拔之毅力,历经多年艰辛创作出极具思想性、艺术性的伟大作品《红楼梦》。
贾宝玉的诗中间二联可以看作对薛宝钗、林黛玉的评价和态度。薛宝钗曾被贾宝玉比喻为杨贵妃,则“冰作影”正写出了服用“冷香丸”的“雪”姑娘其内心冷漠无情恰如“冰”人。“病如西子胜三分”的林黛玉以“玉为魂”,恰说明了宝玉心中的林妹妹纤瑕不染,分外清高。从宝玉对二人截然不同的两种态度中可以知道,宝玉心中只有黛玉才是志同道合的知心人。“晓风结愁”,“宿雨添泪”,表面上是在写海棠,实际却是写黛玉寄人篱下的愁苦心境,以至最终的芳华早逝。“独倚画栏”,“清砧怨笛”是写宝玉在黛玉死后的孤苦心境,是对这份凄美爱情的祭奠。
特别值得读者注意的是,这些诗多半都“寄兴寓情”,而作者擅用隐语,往往让诗与人物的情感,故事的背景,甚至是最终的归宿都密切相关。凡此种种,要使每一首诗都多方关合、左右逢源,必须经作者惨澹经营、匠心独运,才能臻于完美的境地。
yǒng bái hǎi táng
咏白海棠
qiū róng qiǎn dàn yìng zhòng mén, qī jié zǎn chéng xuě mǎn pén.
秋容浅淡映重门,七节攒成雪满盆。
chū yù tài zhēn bīng zuò yǐng, pěng xīn xī zǐ yù wèi hún.
出浴太真冰作影,捧心西子玉为魂。
xiǎo fēng bù sàn chóu qiān diǎn, sù yǔ hái tiān lèi yī hén.
晓风不散愁千点,宿雨还添泪一痕。
dú yǐ huà lán rú yǒu yì, qīng zhēn yuàn dí sòng huáng hūn.
独倚画栏如有意,清砧怨笛送黄昏。
cáo xuě qín ,míng zhān ,zì mèng ruǎn ,hào xuě qín ,yòu hào qín xī 、qín pǔ 。qīng dài zhe míng wén xué jiā ,xiǎo shuō jiā 。xiān zǔ wéi zhōng yuán hàn rén ,mǎn zhōu zhèng bái qí bāo yī chū shēn 。sù xìng fàng dá ,céng shēn zá yōu líng ér bèi yào kōng fáng 。ài hǎo yán jiū guǎng fàn :jīn shí 、shī shū 、huì huà 、yuán lín 、zhōng yī 、zhī bǔ 、gōng yì 、yǐn shí děng 。tā chū shēn yú yī gè “bǎi nián wàng zú ”de dà guān liáo dì zhǔ jiā tíng ,yīn jiā tíng de shuāi bài bǎo cháng rén shì xīn suān ,hòu yǐ jiān rèn bú bá zhī yì lì ,lì jīng duō nián jiān xīn chuàng zuò chū jí jù sī xiǎng xìng 、yì shù xìng de wěi dà zuò pǐn 《hóng lóu mèng 》。
jiǎ bǎo yù de shī zhōng jiān èr lián kě yǐ kàn zuò duì xuē bǎo chāi 、lín dài yù de píng jià hé tài dù 。xuē bǎo chāi céng bèi jiǎ bǎo yù bǐ yù wéi yáng guì fēi ,zé “bīng zuò yǐng ”zhèng xiě chū le fú yòng “lěng xiāng wán ”de “xuě ”gū niáng qí nèi xīn lěng mò wú qíng qià rú “bīng ”rén 。“bìng rú xī zǐ shèng sān fèn ”de lín dài yù yǐ “yù wéi hún ”,qià shuō míng le bǎo yù xīn zhōng de lín mèi mèi xiān xiá bú rǎn ,fèn wài qīng gāo 。cóng bǎo yù duì èr rén jié rán bú tóng de liǎng zhǒng tài dù zhōng kě yǐ zhī dào ,bǎo yù xīn zhōng zhī yǒu dài yù cái shì zhì tóng dào hé de zhī xīn rén 。“xiǎo fēng jié chóu ”,“xiǔ yǔ tiān lèi ”,biǎo miàn shàng shì zài xiě hǎi táng ,shí jì què shì xiě dài yù jì rén lí xià de chóu kǔ xīn jìng ,yǐ zhì zuì zhōng de fāng huá zǎo shì 。“dú yǐ huà lán ”,“qīng zhēn yuàn dí ”shì xiě bǎo yù zài dài yù sǐ hòu de gū kǔ xīn jìng ,shì duì zhè fèn qī měi ài qíng de jì diàn 。
tè bié zhí dé dú zhě zhù yì de shì ,zhè xiē shī duō bàn dōu “jì xìng yù qíng ”,ér zuò zhě shàn yòng yǐn yǔ ,wǎng wǎng ràng shī yǔ rén wù de qíng gǎn ,gù shì de bèi jǐng ,shèn zhì shì zuì zhōng de guī xiǔ dōu mì qiē xiàng guān 。fán cǐ zhǒng zhǒng ,yào shǐ měi yī shǒu shī dōu duō fāng guān hé 、zuǒ yòu féng yuán ,bì xū jīng zuò zhě cǎn dàn jīng yíng 、jiàng xīn dú yùn ,cái néng zhēn yú wán měi de jìng dì 。
yǒng bái hǎi táng
yǒng bái hǎi táng
qiū róng qiǎn dàn yìng zhòng mén, qī jié zǎn chéng xuě mǎn pén.
qiū róng qiǎn dàn yìng zhòng mén ,qī jiē zǎn chéng xuě mǎn pén 。
chū yù tài zhēn bīng zuò yǐng, pěng xīn xī zǐ yù wèi hún.
chū yù tài zhēn bīng zuò yǐng ,pěng xīn xī zǐ yù wéi hún 。
xiǎo fēng bù sàn chóu qiān diǎn, sù yǔ hái tiān lèi yī hén.
xiǎo fēng bú sàn chóu qiān diǎn ,xiǔ yǔ hái tiān lèi yī hén 。
dú yǐ huà lán rú yǒu yì, qīng zhēn yuàn dí sòng huáng hūn.
dú yǐ huà lán rú yǒu yì ,qīng zhēn yuàn dí sòng huáng hūn 。