朝代:清代
作者:郑板桥
原文:
郑板桥(1693—1765)清代官吏、书画家、文学家。名燮,字克柔,汉族,江苏兴化人。一生主要客居扬州,以卖画为生。“扬州八怪”之一。其诗、书、画均旷世独立,,世称“三绝”,擅画兰、竹、石、松、菊等植物,其中画竹已五十余年,成就最为突出。著有《板桥全集》。康熙秀才、雍正举人、乾隆元年进士。中进士后曾历官河南范县、山东潍县知县,有惠政。以请臻饥民忤大吏,乞疾归。
yǒng bā jiāo
咏芭蕉
bā jiāo yè yè wèi duō qíng, yī yè cái shū yī yè shēng.
芭蕉叶叶为多情,一叶才舒一叶生。
zì shì xiāng sī chōu bù jìn, què jiào fēng yǔ yuàn qiū shēng.
自是相思抽不尽,却教风雨怨秋声。
zhèng bǎn qiáo (1693—1765)qīng dài guān lì 、shū huà jiā 、wén xué jiā 。míng xiè ,zì kè róu ,hàn zú ,jiāng sū xìng huà rén 。yī shēng zhǔ yào kè jū yáng zhōu ,yǐ mài huà wéi shēng 。“yáng zhōu bā guài ”zhī yī 。qí shī 、shū 、huà jun1 kuàng shì dú lì ,,shì chēng “sān jué ”,shàn huà lán 、zhú 、shí 、sōng 、jú děng zhí wù ,qí zhōng huà zhú yǐ wǔ shí yú nián ,chéng jiù zuì wéi tū chū 。zhe yǒu 《bǎn qiáo quán jí 》。kāng xī xiù cái 、yōng zhèng jǔ rén 、qián lóng yuán nián jìn shì 。zhōng jìn shì hòu céng lì guān hé nán fàn xiàn 、shān dōng wéi xiàn zhī xiàn ,yǒu huì zhèng 。yǐ qǐng zhēn jī mín wǔ dà lì ,qǐ jí guī 。
yǒng bā jiāo
yǒng bā jiāo
bā jiāo yè yè wèi duō qíng, yī yè cái shū yī yè shēng.
bā jiāo yè yè wéi duō qíng ,yī yè cái shū yī yè shēng 。
zì shì xiāng sī chōu bù jìn, què jiào fēng yǔ yuàn qiū shēng.
zì shì xiàng sī chōu bú jìn ,què jiāo fēng yǔ yuàn qiū shēng 。