朝代:唐代
作者:李益
原文:
翻译
我真悔恨嫁做瞿塘商人妇,
他天天把相会的佳期耽误。
早知潮水的涨落这么守信,
还不如嫁一个弄潮的丈夫。
注释
①江南曲:古代歌曲名。 乐府《相和歌》曲名。这是一首拟乐府,写得很有民歌色彩。
②瞿塘贾:在长江上游一带作买卖的商人。瞿塘:指瞿塘峡,长江三峡之一。贾:商人。
③妾:古代女子自称的谦词。
④潮有信:潮水涨落有一定的时间,叫“潮信”。
⑤弄潮儿:潮水涨时戏水的人,或指潮水来时,乘船入江的人。
这首诗吸取了乐府民歌的长处,语言明白如话,却又耐人寻味。诗歌以白描的手法叙述了一位商人妇的心声。诗歌前两句以平实见长,后两句则想落天外,出语惊人:“早知潮有信,嫁与弄潮儿”。夫婿无信,而潮水有信,早知如此,应当嫁给弄潮之人。“弄潮儿”至少会随着有信的潮水按时到来,不至于“朝朝误妾期”啊!这是思妇在万般无奈中生发出来的奇想。“早知”二字写出她幽怨的深长,不由得自伤身世,悔不当初。“嫁与弄潮儿”,既是痴语,也是苦语,写出了思妇怨怅之极的心理状态,虽然是想入非非,却是发乎至情。
这首诗运笔自然,但内在的逻辑很严密。思妇由夫婿“朝朝”失信,而想到潮水“朝朝”有信,进而生发出所嫁非人的悔恨,细腻地展示了由盼生怨、由怨生悔的内心矛盾。全诗感情真率,具有浓郁的民歌气息。
贺裳在《皱水轩词筌》中认为李益的这首诗与张先《一丛花令》中“沉恨细思,不如桃杏,犹解嫁东风”诸句,都是“无理而妙”。钟惺在《唐诗归》中评这首诗说:“荒唐之想,写怨情却真切。”
黄叔灿在《唐诗笺注》中说:“不知如何落想,得此急切情至语。乃知《郑风》‘子不我思,岂无他人’,是怨怅之极词也。”
jiāng nán qǔ
江南曲
jià dé qú táng jiǎ, zhāo zhāo wù qiè qī.
嫁得瞿塘贾,朝朝误妾期。
zǎo zhī cháo yǒu xìn, jià yǔ nòng cháo ér.
早知潮有信,嫁与弄潮儿。
lǐ yì (746-829), táng dài shī rén ,zì jun1 yú ,shǎn xī gū zāng (jīn gān sù wǔ wēi )rén ,hòu qiān hé nán zhèng zhōu 。dà lì sì nián (769)jìn shì ,chū rèn zhèng xiàn wèi ,jiǔ bú dé shēng qiān ,jiàn zhōng sì nián (783)dēng shū pàn bá cuì kē 。yīn shì tú shī yì ,hòu qì guān zài yàn zhào yī dài màn yóu 。
fān yì
wǒ zhēn huǐ hèn jià zuò qú táng shāng rén fù ,
tā tiān tiān bǎ xiàng huì de jiā qī dān wù 。
zǎo zhī cháo shuǐ de zhǎng luò zhè me shǒu xìn ,
hái bú rú jià yī gè nòng cháo de zhàng fū 。
zhù shì
①jiāng nán qǔ :gǔ dài gē qǔ míng 。 lè fǔ 《xiàng hé gē 》qǔ míng 。zhè shì yī shǒu nǐ lè fǔ ,xiě dé hěn yǒu mín gē sè cǎi 。
②qú táng jiǎ :zài zhǎng jiāng shàng yóu yī dài zuò mǎi mài de shāng rén 。qú táng :zhǐ qú táng xiá ,zhǎng jiāng sān xiá zhī yī 。jiǎ :shāng rén 。
③qiè :gǔ dài nǚ zǐ zì chēng de qiān cí 。
④cháo yǒu xìn :cháo shuǐ zhǎng luò yǒu yī dìng de shí jiān ,jiào “cháo xìn ”。
⑤nòng cháo ér :cháo shuǐ zhǎng shí xì shuǐ de rén ,huò zhǐ cháo shuǐ lái shí ,chéng chuán rù jiāng de rén 。
zhè shǒu shī xī qǔ le lè fǔ mín gē de zhǎng chù ,yǔ yán míng bái rú huà ,què yòu nài rén xún wèi 。shī gē yǐ bái miáo de shǒu fǎ xù shù le yī wèi shāng rén fù de xīn shēng 。shī gē qián liǎng jù yǐ píng shí jiàn zhǎng ,hòu liǎng jù zé xiǎng luò tiān wài ,chū yǔ jīng rén :“zǎo zhī cháo yǒu xìn ,jià yǔ nòng cháo ér ”。fū xù wú xìn ,ér cháo shuǐ yǒu xìn ,zǎo zhī rú cǐ ,yīng dāng jià gěi nòng cháo zhī rén 。“nòng cháo ér ”zhì shǎo huì suí zhe yǒu xìn de cháo shuǐ àn shí dào lái ,bú zhì yú “cháo cháo wù qiè qī ”ā !zhè shì sī fù zài wàn bān wú nài zhōng shēng fā chū lái de qí xiǎng 。“zǎo zhī ”èr zì xiě chū tā yōu yuàn de shēn zhǎng ,bú yóu dé zì shāng shēn shì ,huǐ bú dāng chū 。“jià yǔ nòng cháo ér ”,jì shì chī yǔ ,yě shì kǔ yǔ ,xiě chū le sī fù yuàn chàng zhī jí de xīn lǐ zhuàng tài ,suī rán shì xiǎng rù fēi fēi ,què shì fā hū zhì qíng 。
zhè shǒu shī yùn bǐ zì rán ,dàn nèi zài de luó jí hěn yán mì 。sī fù yóu fū xù “cháo cháo ”shī xìn ,ér xiǎng dào cháo shuǐ “cháo cháo ”yǒu xìn ,jìn ér shēng fā chū suǒ jià fēi rén de huǐ hèn ,xì nì dì zhǎn shì le yóu pàn shēng yuàn 、yóu yuàn shēng huǐ de nèi xīn máo dùn 。quán shī gǎn qíng zhēn lǜ ,jù yǒu nóng yù de mín gē qì xī 。
hè shang zài 《zhòu shuǐ xuān cí quán 》zhōng rèn wéi lǐ yì de zhè shǒu shī yǔ zhāng xiān 《yī cóng huā lìng 》zhōng “chén hèn xì sī ,bú rú táo xìng ,yóu jiě jià dōng fēng ”zhū jù ,dōu shì “wú lǐ ér miào ”。zhōng xīng zài 《táng shī guī 》zhōng píng zhè shǒu shī shuō :“huāng táng zhī xiǎng ,xiě yuàn qíng què zhēn qiē 。”
huáng shū càn zài 《táng shī jiān zhù 》zhōng shuō :“bú zhī rú hé luò xiǎng ,dé cǐ jí qiē qíng zhì yǔ 。nǎi zhī 《zhèng fēng 》‘zǐ bú wǒ sī ,qǐ wú tā rén ’,shì yuàn chàng zhī jí cí yě 。”
jiāng nán qǔ
jiāng nán qǔ
jià dé qú táng jiǎ, zhāo zhāo wù qiè qī.
jià dé qú táng jiǎ ,cháo cháo wù qiè qī 。
zǎo zhī cháo yǒu xìn, jià yǔ nòng cháo ér.
zǎo zhī cháo yǒu xìn ,jià yǔ nòng cháo ér 。