朝代:唐代
作者:李贺
原文:
李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。有《雁门太守行》、《李凭箜篌引》等名篇。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。是中唐到晚唐诗风转变期的一个代表者。他所写的诗大多是慨叹生不逢时和内心苦闷,抒发对理想、抱负的追求;对当时藩镇割据、宦官专权和人民所受的残酷剥削都有所反映。留下了“黑云压城城欲摧”,“雄鸡一声天下白”,“天若有情天亦老”等千古佳句。李贺的诗作想象极为丰富,经常应用神话传说来托古寓今,所以后人常称他为“鬼才”,“诗鬼”,创作的诗文为“鬼仙之辞”。有“‘太白仙才,长吉鬼才’之说。李贺是继屈原、李白之后,中国文学史上又一位颇享盛誉的浪漫主义诗人。李贺长期的抑郁感伤,焦思苦吟的生活方式,元和八年(813年)因病辞去奉礼郎回昌谷,27岁英年早逝。
翻译
龙马脊毛图案像连接着的铜钱,
银蹄奔驰白色一片如踏着云烟。
可是没有人为它编织锦绣障泥,
又有谁肯为它铸就饰金的马鞭。
注释
⑴龙:健壮的马。
⑵连钱:形容毛色斑点状如连接的铜钱。
⑶韂(chàn):也叫障泥,垂覆在马腹两侧以遮挡泥土的布帘。
⑷金鞭:以金为饰物的马鞭。
mǎ shī èr shí sān shǒu qí yī
马诗二十三首·其一
lóng jǐ tiē lián qián, yín tí bái tà yān.
龙脊贴连钱,银蹄白踏烟。
wú rén zhī jǐn chàn, shuí wèi zhù jīn biān.
无人织锦韂,谁为铸金鞭。
lǐ hè (yuē gōng yuán 791nián -yuē 817nián ),zì zhǎng jí ,hàn zú ,táng dài hé nán fú chāng (jīn hé nán luò yáng yí yáng xiàn )rén ,jiā jū fú chāng chāng gǔ ,hòu shì chēng lǐ chāng gǔ ,shì táng zōng shì zhèng wáng lǐ liàng hòu yì 。yǒu “shī guǐ ”zhī chēng ,shì yǔ “shī shèng ”dù fǔ 、“shī xiān ”lǐ bái 、“shī fó ”wáng wéi xiàng qí míng de táng dài zhe míng shī rén 。yǒu 《yàn mén tài shǒu háng 》、《lǐ píng kōng hóu yǐn 》děng míng piān 。zhe yǒu 《chāng gǔ jí 》。lǐ hè shì zhōng táng de làng màn zhǔ yì shī rén ,yǔ lǐ bái 、lǐ shāng yǐn chēng wéi táng dài sān lǐ 。shì zhōng táng dào wǎn táng shī fēng zhuǎn biàn qī de yī gè dài biǎo zhě 。tā suǒ xiě de shī dà duō shì kǎi tàn shēng bú féng shí hé nèi xīn kǔ mèn ,shū fā duì lǐ xiǎng 、bào fù de zhuī qiú ;duì dāng shí fān zhèn gē jù 、huàn guān zhuān quán hé rén mín suǒ shòu de cán kù bāo xuē dōu yǒu suǒ fǎn yìng 。liú xià le “hēi yún yā chéng chéng yù cuī ”,“xióng jī yī shēng tiān xià bái ”,“tiān ruò yǒu qíng tiān yì lǎo ”děng qiān gǔ jiā jù 。lǐ hè de shī zuò xiǎng xiàng jí wéi fēng fù ,jīng cháng yīng yòng shén huà chuán shuō lái tuō gǔ yù jīn ,suǒ yǐ hòu rén cháng chēng tā wéi “guǐ cái ”,“shī guǐ ”,chuàng zuò de shī wén wéi “guǐ xiān zhī cí ”。yǒu “‘tài bái xiān cái ,zhǎng jí guǐ cái ’zhī shuō 。lǐ hè shì jì qū yuán 、lǐ bái zhī hòu ,zhōng guó wén xué shǐ shàng yòu yī wèi pō xiǎng shèng yù de làng màn zhǔ yì shī rén 。lǐ hè zhǎng qī de yì yù gǎn shāng ,jiāo sī kǔ yín de shēng huó fāng shì ,yuán hé bā nián (813nián )yīn bìng cí qù fèng lǐ láng huí chāng gǔ ,27suì yīng nián zǎo shì 。
fān yì
lóng mǎ jǐ máo tú àn xiàng lián jiē zhe de tóng qián ,
yín tí bēn chí bái sè yī piàn rú tà zhe yún yān 。
kě shì méi yǒu rén wéi tā biān zhī jǐn xiù zhàng ní ,
yòu yǒu shuí kěn wéi tā zhù jiù shì jīn de mǎ biān 。
zhù shì
⑴lóng :jiàn zhuàng de mǎ 。
⑵lián qián :xíng róng máo sè bān diǎn zhuàng rú lián jiē de tóng qián 。
⑶chàn (chàn):yě jiào zhàng ní ,chuí fù zài mǎ fù liǎng cè yǐ zhē dǎng ní tǔ de bù lián 。
⑷jīn biān :yǐ jīn wéi shì wù de mǎ biān 。
mǎ shī èr shí sān shǒu qí yī
mǎ shī èr shí sān shǒu ·qí yī
lóng jǐ tiē lián qián, yín tí bái tà yān.
lóng jǐ tiē lián qián ,yín tí bái tà yān 。
wú rén zhī jǐn chàn, shuí wèi zhù jīn biān.
wú rén zhī jǐn chàn ,shuí wéi zhù jīn biān 。