朝代:唐朝
作者:欧阳炯
原文:
这首词是写女子思念男子。
上片“忆昔”直贯到“巧传心事”,追忆花间定情。“别来”二句是对现实即分别后的感叹:两情虽然深厚,可惜不能共处而辜负了春光。
下片也分两层,第一层是睹罗衣上的对对鸳鸯而怀念情人,泪湿衣襟;第二层从反面表达女主人公对男子的忠贞爱情,虽青春不常,但为他憔悴,也不后悔。语言坚决,情感真挚。
欧阳炯两首《贺明朝》都极为浓艳,上接温庭筠,下开柳屯田。
欧阳炯(896-971),益州华阳(今属四川成都市)人。他生于唐末,一生经历了整个五代时期。在前蜀,仕至中书舍人,国亡入洛为后唐秦州从事。后蜀开国,拜中书舍人、翰林学士承旨,六十六岁时官至宰相。广政二十八年(965)后蜀亡国,入宋为翰林学士、左散骑常侍,以本官分司西京卒,时年七十六岁。欧阳炯性情坦率放诞,生活俭素自守。他颇多才艺,精音律,通绘画,能文善诗,尤工小词。今存文两篇,见《全唐文》、《唐文拾遗》。诗五首,见《全唐诗》、《全唐诗外编》、《全唐诗续拾》。词四十七首,见《花问集》、《尊前集》。
zhè shǒu cí shì xiě nǚ zǐ sī niàn nán zǐ 。
shàng piàn “yì xī ”zhí guàn dào “qiǎo chuán xīn shì ”,zhuī yì huā jiān dìng qíng 。“bié lái ”èr jù shì duì xiàn shí jí fèn bié hòu de gǎn tàn :liǎng qíng suī rán shēn hòu ,kě xī bú néng gòng chù ér gū fù le chūn guāng 。
xià piàn yě fèn liǎng céng ,dì yī céng shì dǔ luó yī shàng de duì duì yuān yāng ér huái niàn qíng rén ,lèi shī yī jīn ;dì èr céng cóng fǎn miàn biǎo dá nǚ zhǔ rén gōng duì nán zǐ de zhōng zhēn ài qíng ,suī qīng chūn bú cháng ,dàn wéi tā qiáo cuì ,yě bú hòu huǐ 。yǔ yán jiān jué ,qíng gǎn zhēn zhì 。
ōu yáng jiǒng liǎng shǒu 《hè míng cháo 》dōu jí wéi nóng yàn ,shàng jiē wēn tíng jun1 ,xià kāi liǔ tún tián 。
ōu yáng jiǒng (896-971),yì zhōu huá yáng (jīn shǔ sì chuān chéng dōu shì )rén 。tā shēng yú táng mò ,yī shēng jīng lì le zhěng gè wǔ dài shí qī 。zài qián shǔ ,shì zhì zhōng shū shě rén ,guó wáng rù luò wéi hòu táng qín zhōu cóng shì 。hòu shǔ kāi guó ,bài zhōng shū shě rén 、hàn lín xué shì chéng zhǐ ,liù shí liù suì shí guān zhì zǎi xiàng 。guǎng zhèng èr shí bā nián (965)hòu shǔ wáng guó ,rù sòng wéi hàn lín xué shì 、zuǒ sàn qí cháng shì ,yǐ běn guān fèn sī xī jīng zú ,shí nián qī shí liù suì 。ōu yáng jiǒng xìng qíng tǎn lǜ fàng dàn ,shēng huó jiǎn sù zì shǒu 。tā pō duō cái yì ,jīng yīn lǜ ,tōng huì huà ,néng wén shàn shī ,yóu gōng xiǎo cí 。jīn cún wén liǎng piān ,jiàn 《quán táng wén 》、《táng wén shí yí 》。shī wǔ shǒu ,jiàn 《quán táng shī 》、《quán táng shī wài biān 》、《quán táng shī xù shí 》。cí sì shí qī shǒu ,jiàn 《huā wèn jí 》、《zūn qián jí 》。