朝代:清朝
作者:纳兰容若
原文:
在边塞送客。寒秋苍茫,大地苍茫,你的别情苍茫。“我寄愁心与明月,随风直到夜郎西。”在离别的筵席上,你始终无法做到红尘一笑,行到水穷处,坐看云起时。因为,这里的天,是碧云天。这里的地,是黄花地。因为,这里,温一壶离愁,就能将心中的悲伤喝个够。孤帆远影碧空尽。终于,故人走了。留下一股烽烟,一片夕阳,一个城楼,一件马鞍。有人说,守着它们一生的人,不知道有几个可以生还。
①朔雁边:谓北方边陲飞朔雁,北方边地的大雁。
②惨离颜:谓离别的筵宴上忧愁凄苦之形貌。
③古戊句:古戍,指古代将士守边之处,筑有城堡、营垒、烽火台等。宋韩琦《过故关》:“古戍馀荒堞,新耕入乱山。” 斥堠,放哨,此处代指边关哨所。
④解鞍鞯:谓卸去行装以驻扎安营。
使至塞上,又于客中送客,由此联想到长年戍守边关的将士,遂不胜悲悯和伤怀之感。上片写客中送客,结句以景烘托“愁心”与“离颜”的苦况。下片写边关苍茫凄清之景,结句点出悲悯之意。
zài biān sāi sòng kè 。hán qiū cāng máng ,dà dì cāng máng ,nǐ de bié qíng cāng máng 。“wǒ jì chóu xīn yǔ míng yuè ,suí fēng zhí dào yè láng xī 。”zài lí bié de yàn xí shàng ,nǐ shǐ zhōng wú fǎ zuò dào hóng chén yī xiào ,háng dào shuǐ qióng chù ,zuò kàn yún qǐ shí 。yīn wéi ,zhè lǐ de tiān ,shì bì yún tiān 。zhè lǐ de dì ,shì huáng huā dì 。yīn wéi ,zhè lǐ ,wēn yī hú lí chóu ,jiù néng jiāng xīn zhōng de bēi shāng hē gè gòu 。gū fān yuǎn yǐng bì kōng jìn 。zhōng yú ,gù rén zǒu le 。liú xià yī gǔ fēng yān ,yī piàn xī yáng ,yī gè chéng lóu ,yī jiàn mǎ ān 。yǒu rén shuō ,shǒu zhe tā men yī shēng de rén ,bú zhī dào yǒu jǐ gè kě yǐ shēng hái 。
①shuò yàn biān :wèi běi fāng biān chuí fēi shuò yàn ,běi fāng biān dì de dà yàn 。
②cǎn lí yán :wèi lí bié de yàn yàn shàng yōu chóu qī kǔ zhī xíng mào 。
③gǔ wù jù :gǔ shù ,zhǐ gǔ dài jiāng shì shǒu biān zhī chù ,zhù yǒu chéng bǎo 、yíng lěi 、fēng huǒ tái děng 。sòng hán qí 《guò gù guān 》:“gǔ shù yú huāng dié ,xīn gēng rù luàn shān 。” chì hòu ,fàng shào ,cǐ chù dài zhǐ biān guān shào suǒ 。
④jiě ān jiān :wèi xiè qù háng zhuāng yǐ zhù zhā ān yíng 。
shǐ zhì sāi shàng ,yòu yú kè zhōng sòng kè ,yóu cǐ lián xiǎng dào zhǎng nián shù shǒu biān guān de jiāng shì ,suí bú shèng bēi mǐn hé shāng huái zhī gǎn 。shàng piàn xiě kè zhōng sòng kè ,jié jù yǐ jǐng hōng tuō “chóu xīn ”yǔ “lí yán ”de kǔ kuàng 。xià piàn xiě biān guān cāng máng qī qīng zhī jǐng ,jié jù diǎn chū bēi mǐn zhī yì 。