朝代:宋朝
作者:欧阳修
原文:
译文春天的日子,独自凭栏远眺,倚遍了一个个栏杆。这是一个晴日,碧绿的芳草绵延,与天边的云彩相连。放眼远处,辽阔无际,千里万里,时令正是盛春的二月三月间,远行之人啊,你去也,行色匆匆,令我愁苦无穷。谢家池塘边,江淹浦的岸边,独自吟诗颂苦。怎能承受哟,黄昏时节,又飘落几点疏疏的雨滴,更何况,此时此地,又想起了远行之人。
注释①少年游:词牌名,始见于晏同叔《珠玉词》。又名少年游令、小阑干、玉腊梅枝。《词谱》卷八调见《珠玉词》,因词有‘长似少年时’句,取以为名。②独凭春:春天时独自倚栏远眺。③晴碧:指蓝天下的青草。④谢家池:据《南史·惠连传》载,族兄灵运激赏惠连之才思,尝于永嘉西堂思诗竞不成,忽梦见惠连,即得句云:“池塘生春草。”⑤江淹浦:指别离之地。指南朝文学家江淹作《别赋》描摹各种类型的离别情态。⑥吟魄:指诗情、诗思。离魂:指离别的思绪。⑦王孙:公子,指远游之人。
欧阳修(1007年-1072年),字永叔,号醉翁、六一居士,汉族,吉州永丰(今江西省吉安市永丰县)人,北宋政治家、文学家,且在政治上负有盛名。因吉州原属庐陵郡,以“庐陵欧阳修”自居。官至翰林学士、枢密副使、参知政事,谥号文忠,世称欧阳文忠公。后人又将其与韩愈、柳宗元和苏轼合称“千古文章四大家”。与韩愈、柳宗元、苏轼、苏洵、苏辙、王安石、曾巩被世人称为“唐宋散文八大家”。
欧阳修是在宋代文学史上最早开创一代文风的文坛领袖。领导了北宋诗文革新运动,继承并发展了韩愈的古文理论。他的散文创作的高度成就与其正确的古文理论相辅相成,从而开创了一代文风。欧阳修在变革文风的同时,也对诗风词风进行了革新。在史学方面,也有较高成就。
yì wén chūn tiān de rì zǐ ,dú zì píng lán yuǎn tiào ,yǐ biàn le yī gè gè lán gǎn 。zhè shì yī gè qíng rì ,bì lǜ de fāng cǎo mián yán ,yǔ tiān biān de yún cǎi xiàng lián 。fàng yǎn yuǎn chù ,liáo kuò wú jì ,qiān lǐ wàn lǐ ,shí lìng zhèng shì shèng chūn de èr yuè sān yuè jiān ,yuǎn háng zhī rén ā ,nǐ qù yě ,háng sè cōng cōng ,lìng wǒ chóu kǔ wú qióng 。xiè jiā chí táng biān ,jiāng yān pǔ de àn biān ,dú zì yín shī sòng kǔ 。zěn néng chéng shòu yō ,huáng hūn shí jiē ,yòu piāo luò jǐ diǎn shū shū de yǔ dī ,gèng hé kuàng ,cǐ shí cǐ dì ,yòu xiǎng qǐ le yuǎn háng zhī rén 。
zhù shì ①shǎo nián yóu :cí pái míng ,shǐ jiàn yú yàn tóng shū 《zhū yù cí 》。yòu míng shǎo nián yóu lìng 、xiǎo lán gàn 、yù là méi zhī 。《cí pǔ 》juàn bā diào jiàn 《zhū yù cí 》,yīn cí yǒu ‘zhǎng sì shǎo nián shí ’jù ,qǔ yǐ wéi míng 。②dú píng chūn :chūn tiān shí dú zì yǐ lán yuǎn tiào 。③qíng bì :zhǐ lán tiān xià de qīng cǎo 。④xiè jiā chí :jù 《nán shǐ ·huì lián chuán 》zǎi ,zú xiōng líng yùn jī shǎng huì lián zhī cái sī ,cháng yú yǒng jiā xī táng sī shī jìng bú chéng ,hū mèng jiàn huì lián ,jí dé jù yún :“chí táng shēng chūn cǎo 。”⑤jiāng yān pǔ :zhǐ bié lí zhī dì 。zhǐ nán cháo wén xué jiā jiāng yān zuò 《bié fù 》miáo mó gè zhǒng lèi xíng de lí bié qíng tài 。⑥yín pò :zhǐ shī qíng 、shī sī 。lí hún :zhǐ lí bié de sī xù 。⑦wáng sūn :gōng zǐ ,zhǐ yuǎn yóu zhī rén 。
ōu yáng xiū (1007nián -1072nián ),zì yǒng shū ,hào zuì wēng 、liù yī jū shì ,hàn zú ,jí zhōu yǒng fēng (jīn jiāng xī shěng jí ān shì yǒng fēng xiàn )rén ,běi sòng zhèng zhì jiā 、wén xué jiā ,qiě zài zhèng zhì shàng fù yǒu shèng míng 。yīn jí zhōu yuán shǔ lú líng jun4 ,yǐ “lú líng ōu yáng xiū ”zì jū 。guān zhì hàn lín xué shì 、shū mì fù shǐ 、cān zhī zhèng shì ,shì hào wén zhōng ,shì chēng ōu yáng wén zhōng gōng 。hòu rén yòu jiāng qí yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán hé sū shì hé chēng “qiān gǔ wén zhāng sì dà jiā ”。yǔ hán yù 、liǔ zōng yuán 、sū shì 、sū xún 、sū zhé 、wáng ān shí 、céng gǒng bèi shì rén chēng wéi “táng sòng sàn wén bā dà jiā ”。
ōu yáng xiū shì zài sòng dài wén xué shǐ shàng zuì zǎo kāi chuàng yī dài wén fēng de wén tán lǐng xiù 。lǐng dǎo le běi sòng shī wén gé xīn yùn dòng ,jì chéng bìng fā zhǎn le hán yù de gǔ wén lǐ lùn 。tā de sàn wén chuàng zuò de gāo dù chéng jiù yǔ qí zhèng què de gǔ wén lǐ lùn xiàng fǔ xiàng chéng ,cóng ér kāi chuàng le yī dài wén fēng 。ōu yáng xiū zài biàn gé wén fēng de tóng shí ,yě duì shī fēng cí fēng jìn háng le gé xīn 。zài shǐ xué fāng miàn ,yě yǒu jiào gāo chéng jiù 。