朝代:唐朝
作者:薛昭蕴
原文:
注释
⑴花心:花蕊。⑵蕙风兰思:形容美人的思绪和风度。蕙:香草名。《离骚》:“岂维纫夫蕙茞。”兰:亦香草。《离骚》:“纫秋兰以为佩。”寄清琴:将情思寄于清越的琴声之中。⑶楚烟湘月:回忆往日游宴时的意境幽静、凄迷。沈沈:也写作“沉沉”。评析
这首词写男女的欢会与分别。上片先从分别写起,河桥垂柳,蜂惹百花,喻其分别时的留念,并兴起相见之迟,相别之速。“蕙风”句是从弦管之间写女子的风度、情怀。
下片写临流饯别,以春水之满状心意之满足,以酒杯之深喻感情厚挚,用语自然而深婉。末句以景结情,楚烟湘水,皆已寂寞,纯是分别时的感情外射。
薛昭蕴,字澄州,河中宝鼎(今山西荣河县)人。王衍时,官至侍郎。擅诗词,才华出众。《北梦琐言》:薛澄州昭蕴即保逊之子也。恃才傲物,亦有父风。每入朝省,弄笏而行,旁若无人。好唱《浣溪沙》词。
zhù shì
⑴huā xīn :huā ruǐ 。⑵huì fēng lán sī :xíng róng měi rén de sī xù hé fēng dù 。huì :xiāng cǎo míng 。《lí sāo 》:“qǐ wéi rèn fū huì chén 。”lán :yì xiāng cǎo 。《lí sāo 》:“rèn qiū lán yǐ wéi pèi 。”jì qīng qín :jiāng qíng sī jì yú qīng yuè de qín shēng zhī zhōng 。⑶chǔ yān xiāng yuè :huí yì wǎng rì yóu yàn shí de yì jìng yōu jìng 、qī mí 。shěn shěn :yě xiě zuò “chén chén ”。píng xī
zhè shǒu cí xiě nán nǚ de huān huì yǔ fèn bié 。shàng piàn xiān cóng fèn bié xiě qǐ ,hé qiáo chuí liǔ ,fēng rě bǎi huā ,yù qí fèn bié shí de liú niàn ,bìng xìng qǐ xiàng jiàn zhī chí ,xiàng bié zhī sù 。“huì fēng ”jù shì cóng xián guǎn zhī jiān xiě nǚ zǐ de fēng dù 、qíng huái 。
xià piàn xiě lín liú jiàn bié ,yǐ chūn shuǐ zhī mǎn zhuàng xīn yì zhī mǎn zú ,yǐ jiǔ bēi zhī shēn yù gǎn qíng hòu zhì ,yòng yǔ zì rán ér shēn wǎn 。mò jù yǐ jǐng jié qíng ,chǔ yān xiāng shuǐ ,jiē yǐ jì mò ,chún shì fèn bié shí de gǎn qíng wài shè 。
xuē zhāo yùn ,zì chéng zhōu ,hé zhōng bǎo dǐng (jīn shān xī róng hé xiàn )rén 。wáng yǎn shí ,guān zhì shì láng 。shàn shī cí ,cái huá chū zhòng 。《běi mèng suǒ yán 》:xuē chéng zhōu zhāo yùn jí bǎo xùn zhī zǐ yě 。shì cái ào wù ,yì yǒu fù fēng 。měi rù cháo shěng ,nòng hù ér háng ,páng ruò wú rén 。hǎo chàng 《huàn xī shā 》cí 。