朝代:唐代
作者:崔道融
原文:
崔道融,江陵人。唐末诗人。以征辟为永嘉(今浙江省温州市)令。累官至右补阙。后避居于闽,因号“东瓯散人”。与司空图为诗友,人称江陵才子。工绝句。僖宗乾符二年(875年),于永嘉山斋集诗500首,辑为《申唐诗》3卷。另有《东浮集》9卷,当为入闽后所作。
这首诗前四句描写了几枝一海花初绽乍放,洁白如雪。虽有孤高绝俗的神韵,但却不能淋漓尽致的表现于画中。她素雅高洁,不畏寒箱,淡淡的香气中蕴含着铮铮气韵。后四句重在抒情。笛声是最易引起人之愁思的.古人所谓‘’愁人不愿听,自到枕边来”,何况笛声中更有《梅花落》之曲,因而这横玉声中很容.易引’起人借花惆怅之情。诗人病躯独倚,在一片寒香混着笛声的景象中,诗人隐隐动了徘恻之心:北风如果理解我怜悔之意干万不要轻易予以摧残,让她多开些时间吧。“容易”这里作轻.易讲。“朔风”即北风,阮籍有诗云:“朔风厉严寒.阴气下微霜”。
雪梅 诗人对北风的嘱托即是诗人爱花借花,恐其早谢心情的泄露。也许诗人带病观梅,笛声更易拨动他惜花的心弦吧。寒梅初开即恐其落.这里应隐含着诗人对人生的伤叹。
méi huā
梅花
shù è chū hán xuě, gū biāo huà běn nán.
数萼初含雪,孤标画本难。
xiāng zhōng bié yǒu yùn, qīng jí bù zhī hán.
香中别有韵,清极不知寒。
héng dí hé chóu tīng, xié zhī yǐ bìng kàn.
横笛和愁听,斜枝倚病看。
shuò fēng rú jiě yì, róng yì mò cuī cán.
朔风如解意,容易莫摧残。
shuò fēng yī zuò: nì fēng
(朔风 一作:逆风)
cuī dào róng ,jiāng líng rén 。táng mò shī rén 。yǐ zhēng pì wéi yǒng jiā (jīn zhè jiāng shěng wēn zhōu shì )lìng 。lèi guān zhì yòu bǔ què 。hòu bì jū yú mǐn ,yīn hào “dōng ōu sàn rén ”。yǔ sī kōng tú wéi shī yǒu ,rén chēng jiāng líng cái zǐ 。gōng jué jù 。xī zōng qián fú èr nián (875nián ),yú yǒng jiā shān zhāi jí shī 500shǒu ,jí wéi 《shēn táng shī 》3juàn 。lìng yǒu 《dōng fú jí 》9juàn ,dāng wéi rù mǐn hòu suǒ zuò 。
zhè shǒu shī qián sì jù miáo xiě le jǐ zhī yī hǎi huā chū zhàn zhà fàng ,jié bái rú xuě 。suī yǒu gū gāo jué sú de shén yùn ,dàn què bú néng lín lí jìn zhì de biǎo xiàn yú huà zhōng 。tā sù yǎ gāo jié ,bú wèi hán xiāng ,dàn dàn de xiāng qì zhōng yùn hán zhe zhēng zhēng qì yùn 。hòu sì jù zhòng zài shū qíng 。dí shēng shì zuì yì yǐn qǐ rén zhī chóu sī de .gǔ rén suǒ wèi ‘’chóu rén bú yuàn tīng ,zì dào zhěn biān lái ”,hé kuàng dí shēng zhōng gèng yǒu 《méi huā luò 》zhī qǔ ,yīn ér zhè héng yù shēng zhōng hěn róng .yì yǐn ’qǐ rén jiè huā chóu chàng zhī qíng 。shī rén bìng qū dú yǐ ,zài yī piàn hán xiāng hún zhe dí shēng de jǐng xiàng zhōng ,shī rén yǐn yǐn dòng le pái cè zhī xīn :běi fēng rú guǒ lǐ jiě wǒ lián huǐ zhī yì gàn wàn bú yào qīng yì yǔ yǐ cuī cán ,ràng tā duō kāi xiē shí jiān ba 。“róng yì ”zhè lǐ zuò qīng .yì jiǎng 。“shuò fēng ”jí běi fēng ,ruǎn jí yǒu shī yún :“shuò fēng lì yán hán .yīn qì xià wēi shuāng ”。
xuě méi shī rén duì běi fēng de zhǔ tuō jí shì shī rén ài huā jiè huā ,kǒng qí zǎo xiè xīn qíng de xiè lù 。yě xǔ shī rén dài bìng guān méi ,dí shēng gèng yì bō dòng tā xī huā de xīn xián ba 。hán méi chū kāi jí kǒng qí luò .zhè lǐ yīng yǐn hán zhe shī rén duì rén shēng de shāng tàn 。
méi huā
méi huā
shù è chū hán xuě, gū biāo huà běn nán.
shù è chū hán xuě ,gū biāo huà běn nán 。
xiāng zhōng bié yǒu yùn, qīng jí bù zhī hán.
xiāng zhōng bié yǒu yùn ,qīng jí bú zhī hán 。
héng dí hé chóu tīng, xié zhī yǐ bìng kàn.
héng dí hé chóu tīng ,xié zhī yǐ bìng kàn 。
shuò fēng rú jiě yì, róng yì mò cuī cán.
shuò fēng rú jiě yì ,róng yì mò cuī cán 。
shuò fēng yī zuò: nì fēng
(shuò fēng yī zuò :nì fēng )