朝代:唐代
作者:戴叔伦
原文:
戴叔伦(732—789),唐代诗人,字幼公(一作次公),润州金坛(今属江苏)人。年轻时师事萧颖士。曾任新城令、东阳令、抚州刺史、容管经略使。晚年上表自请为道士。其诗多表现隐逸生活和闲适情调,但《女耕田行》、《屯田词》等篇也反映了人民生活的艰苦。论诗主张“诗家之景,如蓝田日暖,良玉生烟,可望而不可置于眉睫之前”。其诗体裁皆有所涉猎。
戴叔纶的《塞上曲》共两首,为七言绝句。这是第二首。这首较之第一首《塞上曲·军门频纳受降书》浅明了许多,里面有一典故,就是“生入玉门关”。这“生入玉门关”原本是定远侯班超的句子,是说班超出使西域30多年,老时思归乡里,上书言“臣不敢望到九泉郡,但愿生入玉门关”。班超30年驻使西域,为国家民族鞠躬尽瘁,老而思乡求返,本无可咎。但以戴叔纶之见,班超的爱国主义还是不够彻底——他不应提出“生入玉门关”,也无须提出“生入玉门关”,安心报国就是了。戴叔纶的爱国之切是好的,义无反顾也是好的,但放到班超这个实际例子上看,却不是那么近人情。知道了这个典故,全诗意思迎刃而解。前一联讲的是汉家重兵接敌,对胡兵一骑都不会放过。而后就是上文说过的典故——不回玉门关了,要以必死信念战胜胡兵,报国靖边以宁。
戴诗同前人述志慷慨的边塞诗风一体同出,大都是吟咏壮士一去不复还的豪言志向,至于时代特征的分析、判断及有关主张,则稍嫌抽象,倘如不将上诗注为唐中期的戴诗,而随便说成为别个时代的,也是很难提出疑问来的。
sāi shàng qǔ èr shǒu qí èr
塞上曲二首·其二
hàn jiā jīng zhì mǎn yīn shān, bù qiǎn hú ér pǐ mǎ hái.
汉家旌帜满阴山,不遣胡儿匹马还。
yuàn dé cǐ shēn cháng bào guó, hé xū shēng rù yù mén guān.
愿得此身长报国,何须生入玉门关。
dài shū lún (732—789),táng dài shī rén ,zì yòu gōng (yī zuò cì gōng ),rùn zhōu jīn tán (jīn shǔ jiāng sū )rén 。nián qīng shí shī shì xiāo yǐng shì 。céng rèn xīn chéng lìng 、dōng yáng lìng 、fǔ zhōu cì shǐ 、róng guǎn jīng luè shǐ 。wǎn nián shàng biǎo zì qǐng wéi dào shì 。qí shī duō biǎo xiàn yǐn yì shēng huó hé xián shì qíng diào ,dàn 《nǚ gēng tián háng 》、《tún tián cí 》děng piān yě fǎn yìng le rén mín shēng huó de jiān kǔ 。lùn shī zhǔ zhāng “shī jiā zhī jǐng ,rú lán tián rì nuǎn ,liáng yù shēng yān ,kě wàng ér bú kě zhì yú méi jié zhī qián ”。qí shī tǐ cái jiē yǒu suǒ shè liè 。
dài shū lún de 《sāi shàng qǔ 》gòng liǎng shǒu ,wéi qī yán jué jù 。zhè shì dì èr shǒu 。zhè shǒu jiào zhī dì yī shǒu 《sāi shàng qǔ ·jun1 mén pín nà shòu jiàng shū 》qiǎn míng le xǔ duō ,lǐ miàn yǒu yī diǎn gù ,jiù shì “shēng rù yù mén guān ”。zhè “shēng rù yù mén guān ”yuán běn shì dìng yuǎn hóu bān chāo de jù zǐ ,shì shuō bān chāo chū shǐ xī yù 30duō nián ,lǎo shí sī guī xiāng lǐ ,shàng shū yán “chén bú gǎn wàng dào jiǔ quán jun4 ,dàn yuàn shēng rù yù mén guān ”。bān chāo 30nián zhù shǐ xī yù ,wéi guó jiā mín zú jū gōng jìn cuì ,lǎo ér sī xiāng qiú fǎn ,běn wú kě jiù 。dàn yǐ dài shū lún zhī jiàn ,bān chāo de ài guó zhǔ yì hái shì bú gòu chè dǐ ——tā bú yīng tí chū “shēng rù yù mén guān ”,yě wú xū tí chū “shēng rù yù mén guān ”,ān xīn bào guó jiù shì le 。dài shū lún de ài guó zhī qiē shì hǎo de ,yì wú fǎn gù yě shì hǎo de ,dàn fàng dào bān chāo zhè gè shí jì lì zǐ shàng kàn ,què bú shì nà me jìn rén qíng 。zhī dào le zhè gè diǎn gù ,quán shī yì sī yíng rèn ér jiě 。qián yī lián jiǎng de shì hàn jiā zhòng bīng jiē dí ,duì hú bīng yī qí dōu bú huì fàng guò 。ér hòu jiù shì shàng wén shuō guò de diǎn gù ——bú huí yù mén guān le ,yào yǐ bì sǐ xìn niàn zhàn shèng hú bīng ,bào guó jìng biān yǐ níng 。
dài shī tóng qián rén shù zhì kāng kǎi de biān sāi shī fēng yī tǐ tóng chū ,dà dōu shì yín yǒng zhuàng shì yī qù bú fù hái de háo yán zhì xiàng ,zhì yú shí dài tè zhēng de fèn xī 、pàn duàn jí yǒu guān zhǔ zhāng ,zé shāo xián chōu xiàng ,tǎng rú bú jiāng shàng shī zhù wéi táng zhōng qī de dài shī ,ér suí biàn shuō chéng wéi bié gè shí dài de ,yě shì hěn nán tí chū yí wèn lái de 。
sāi shàng qǔ èr shǒu qí èr
sāi shàng qǔ èr shǒu ·qí èr
hàn jiā jīng zhì mǎn yīn shān, bù qiǎn hú ér pǐ mǎ hái.
hàn jiā jīng zhì mǎn yīn shān ,bú qiǎn hú ér pǐ mǎ hái 。
yuàn dé cǐ shēn cháng bào guó, hé xū shēng rù yù mén guān.
yuàn dé cǐ shēn zhǎng bào guó ,hé xū shēng rù yù mén guān 。