朝代:唐代
作者:杜甫
原文:
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
翻译
西岳高耸似一位德高望重的老人,群峰在其周围则像他的儿孙。
怎么才能求得仙人杖,拄着它登上华山去玉女祠呢?
可进了车箱谷就难以回归了,而山峰像通天的箭尾直抵天门,难以登爬。
稍稍等待天气转凉后,登上山顶去,看山本貌。
注释
崚嶒:高耸突兀。
九节杖:《刘根外传》:“汉武登少室,见一女子以九节杖仰指日,闭左目,东方朔曰:‘此食日精者。’”《真诰》:“杨羲梦蓬莱仙翁,拄赤九节杖而视白龙。”
玉女洗头盆:《集仙录》:“明星玉女,居华山,服玉浆,白日升天,祠前有五石白,号玉女洗头盆。其水碧绿澄彻,雨不加溢,旱不减耗。祠有玉女马一匹。”
车箱入谷:《太平寰宇记》:“车箱谷,一名车水涡,在华阴县西南二十五里,深不可测。祈雨者以石投之,中有一鸟飞出,应时获雨。”
箭栝:箭的末端。
白帝:中国古代神话中的五天帝之一,古代指西方之神。
wàng yuè sān shǒu qí èr
望岳三首·其二
xī yuè léng céng sǒng chù zūn, zhū fēng luó lì shì ér sūn.
西岳崚嶒竦处尊,诸峰罗立似儿孙。
ān dé xiān rén jiǔ jié zhàng, zhǔ dào yù nǚ xǐ tóu pén.
安得仙人九节杖,拄到玉女洗头盆。
chē xiāng rù gǔ wú guī lù, jiàn guā tōng tiān yǒu yī mén.
车箱入谷无归路,箭栝通天有一门。
shāo dài qiū fēng liáng lěng hòu, gāo xún bái dì wèn zhēn yuán.
稍待秋风凉冷后,高寻白帝问真源。
dù fǔ (712-770),zì zǐ měi ,zì hào shǎo líng yě lǎo ,shì chēng “dù gōng bù ”、“dù shǎo líng ”děng ,hàn zú ,hé nán fǔ gǒng xiàn (jīn hé nán shěng gǒng yì shì )rén ,táng dài wěi dà de xiàn shí zhǔ yì shī rén ,dù fǔ bèi shì rén zūn wéi “shī shèng ”,qí shī bèi chēng wéi “shī shǐ ”。dù fǔ yǔ lǐ bái hé chēng “lǐ dù ”,wéi le gēn lìng wài liǎng wèi shī rén lǐ shāng yǐn yǔ dù mù jí “xiǎo lǐ dù ”qū bié kāi lái ,dù fǔ yǔ lǐ bái yòu hé chēng “dà lǐ dù ”。tā yōu guó yōu mín ,rén gé gāo shàng ,tā de yuē 1400yú shǒu shī bèi bǎo liú le xià lái ,shī yì jīng zhàn ,zài zhōng guó gǔ diǎn shī gē zhōng bèi shòu tuī chóng ,yǐng xiǎng shēn yuǎn 。759-766nián jiān céng jū chéng dōu ,hòu shì yǒu dù fǔ cǎo táng jì niàn 。
fān yì
xī yuè gāo sǒng sì yī wèi dé gāo wàng zhòng de lǎo rén ,qún fēng zài qí zhōu wéi zé xiàng tā de ér sūn 。
zěn me cái néng qiú dé xiān rén zhàng ,zhǔ zhe tā dēng shàng huá shān qù yù nǚ cí ne ?
kě jìn le chē xiāng gǔ jiù nán yǐ huí guī le ,ér shān fēng xiàng tōng tiān de jiàn wěi zhí dǐ tiān mén ,nán yǐ dēng pá 。
shāo shāo děng dài tiān qì zhuǎn liáng hòu ,dēng shàng shān dǐng qù ,kàn shān běn mào 。
zhù shì
líng zhēng :gāo sǒng tū wū 。
jiǔ jiē zhàng :《liú gēn wài chuán 》:“hàn wǔ dēng shǎo shì ,jiàn yī nǚ zǐ yǐ jiǔ jiē zhàng yǎng zhǐ rì ,bì zuǒ mù ,dōng fāng shuò yuē :‘cǐ shí rì jīng zhě 。’”《zhēn gào 》:“yáng xī mèng péng lái xiān wēng ,zhǔ chì jiǔ jiē zhàng ér shì bái lóng 。”
yù nǚ xǐ tóu pén :《jí xiān lù 》:“míng xīng yù nǚ ,jū huá shān ,fú yù jiāng ,bái rì shēng tiān ,cí qián yǒu wǔ shí bái ,hào yù nǚ xǐ tóu pén 。qí shuǐ bì lǜ chéng chè ,yǔ bú jiā yì ,hàn bú jiǎn hào 。cí yǒu yù nǚ mǎ yī pǐ 。”
chē xiāng rù gǔ :《tài píng huán yǔ jì 》:“chē xiāng gǔ ,yī míng chē shuǐ wō ,zài huá yīn xiàn xī nán èr shí wǔ lǐ ,shēn bú kě cè 。qí yǔ zhě yǐ shí tóu zhī ,zhōng yǒu yī niǎo fēi chū ,yīng shí huò yǔ 。”
jiàn guā :jiàn de mò duān 。
bái dì :zhōng guó gǔ dài shén huà zhōng de wǔ tiān dì zhī yī ,gǔ dài zhǐ xī fāng zhī shén 。
wàng yuè sān shǒu qí èr
wàng yuè sān shǒu ·qí èr
xī yuè léng céng sǒng chù zūn, zhū fēng luó lì shì ér sūn.
xī yuè líng zhēng sǒng chù zūn ,zhū fēng luó lì sì ér sūn 。
ān dé xiān rén jiǔ jié zhàng, zhǔ dào yù nǚ xǐ tóu pén.
ān dé xiān rén jiǔ jiē zhàng ,zhǔ dào yù nǚ xǐ tóu pén 。
chē xiāng rù gǔ wú guī lù, jiàn guā tōng tiān yǒu yī mén.
chē xiāng rù gǔ wú guī lù ,jiàn guā tōng tiān yǒu yī mén 。
shāo dài qiū fēng liáng lěng hòu, gāo xún bái dì wèn zhēn yuán.
shāo dài qiū fēng liáng lěng hòu ,gāo xún bái dì wèn zhēn yuán 。